Xem Thêm: Phần 1 ; Phần 2 ; Phần 3 ; Phần 4
Nhà tôi gần núi chỉ cách núi Lớn chừng 100m nên thế giới núi đồi cũng là một thế giới thân thuộc với tôi. Tụi tôi hay leo núi chơi để hái trái hay khám phá này nọ (núi non thì luôn là một sự bí ẩn bởi sự rậm rạp, nhiều thứ lạ lẫm, cả nguy hiểm bởi rắn rít hay thú rừng và dễ mất phương hướng khi đi sâu vào nó) và kim chỉ nam của tụi tôi là những hàng cột điện kéo thẳng hàng từ đỉnh xuống chân núi, rất nhiều lần chúng tôi cứ đi loạn trong đám rừng rậm bị lạc đường và cứ khi thấy được bất kỳ cột điện nào là gần như bắt được vàng. Điểm xuất phát của chúng tôi mỗi lần leo núi là địa điểm 3 cây thông (Bây giờ là chùa Chân Không) và cứ thế mà leo trèo khắp nơi để lên đỉnh núi là dàn rada của Mỹ để lại. Một địa điểm trên núi tôi rất thích đó một tảng đá lớn bằng phẳng như một cái bàn đá, từ đó tui có thể nhìn thấy xóm tui, ngôi nhà tui nho nhỏ be bé dưới chân núi. Đây cũng là một miền riêng tư của riêng tui. Tui hay leo núi để lên đây có khi đi một mình để ngắm cảnh hay nằm dài ra đó mà suy nghĩ về nước mỹ hehe. Dưới chân núi gần nhà tui có 2 địa điểm mà chúng tui cũng hay đến chơi là Thánh thất Cao Đài và miếu bà Sùng Chính. Đạo Cao Đài thì thờ một con mắt gọi là Thiên Nhãn và mỗi lần vào đây nhìn vào con mắt to này ở chính điện là thấy hơi rợn rợn nhưng những buổi cơm chay ở đây là bọn con nít chúng tôi chả rợn chút nào mà xực rất thiệt tình (Thời đó chúng tôi gọi là đi ăn chùa bởi chưa phân biệt được chùa với thánh thất khác nhau thế nào).
.
Còn hẻm hóc thì là một cái nhìn khác bởi sự chằng chịt và dẫn đi muôn lối một cách bất ngờ của nó. Không biết sao chứ tôi luôn thích những con hẻm cả khi đã trưởng thành. Đến địa phương nào là tui khám phá hẻm hóc khắp nơi. Nó như một thế ngầm bí ẩn trong lòng phố thị và tui thích Hà Nội chính là những con ngõ đẹp và thơ mộng vô cùng của nó. Thế giới hẻm hóc của tuổi thơ tui là con hẻm đất bụi chưa nhuốm nhựa đường, là những hàng rào bị sụp đổ hàng loạt bởi chúng tôi tháo dây đồng buộc hàng rào mà bán ve chai (thời đó đồng có giá nên trẻ con tụi tui hay gỡ đồng bán, sáng ra nhiều gia đình chửi um sùm khi thấy hàng rào ngã lổm chổm hehe). Là những cây ăn quả bị vặt trụi lũi chỉ qua 1 đêm. Là những trò chơi trốn tìm trẻ thơ ẩn sâu vào từng con hẻm. Và là những bụi tóc tiên mà tui hay mê mẩn ngắm nhìn, là những con gián đất để câu cá hay là những con cút trốn trong cát tạo thành những cái phểu cát (để bắt chúng thì hay thả kiến xuống và nó sẽ lên săn mồi thì mình bắt). Những sự bình dị như vậy làm cho đầu óc còn khá bình dị trẻ thơ chúng tôi những khoảng khắc và cảm xúc sâu thẳm không thể nào quên được. Xin hãy cho bọn trẻ con bây giờ được chỉ một phần nhỏ vé đi tuổi thơ bình dị như vậy thôi thì thật sự là mãn nguyện rồi.
Nhãn
- Chính trị (6)
- Dịch thuật (24)
- Giai thoại (2)
- Giáo dục (1)
- Hồi ký (11)
- Hội họa (4)
- Khoa học (1)
- Kiếm hiệp (6)
- Lịch sử (2)
- Marketing (8)
- Nude (7)
- Phim (2)
- Sách (1)
- Thiền (19)
- Thơ (19)
- Thảo luận (4)
- Tiểu thuyết (7)
- Triết luận (22)
- Tác giả (21)
- Tâm lý (15)
- Tôn Giáo (3)
- Tùy bút (12)
- Tản văn (3)
- Võ thuật (1)
- Văn hóa (2)
- Xã hội (1)
- du ký (14)
- gái (7)
- ranh ngôn (1)
- truyện cười (6)
- truyện ngắn (18)
- Âm nhạc (28)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài đăng nổi bật
Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)
CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...
-
Trường phái siêu thực diễn tả tâm thức sâu kín bên trong, ẩn ý qua các giấc mơ. Và tranh của Jacek Yerka - họa sĩ người Ba Lan - với phong ...
-
Còn biển cả thì bao la lắm mà dạo gần đây tôi mới thẩm thấu được nó. Tuổi thơ tôi với biển là những trò đùa nghịch vô lối có thể dẫn đến ch...
-
Thời gian trước cơn ác mộng thường trực của tôi là bị một con bò trắng như trong cái hình nó dí tôi chạy có cờ, nó dí tôi chạy trong mơ từ C...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét