Thứ Năm, 21 tháng 9, 2017

Nửa đêm ở Paris (Midnight in Paris)

Một bộ phim romantic đúng kiểu của Woody Allen. Một sự mơ màng giữa quá khứ hào nhoáng, mơ mộng và một hiện tại trần trụi, thực dụng và nhạt nhẽo. Một Paris của những năm 20' với Earnest Hemingway, Pablo Picasso, Scott Fitzgerald ... trong lòng anh chàng nhà văn Gil thì luôn thi vị hơn một Paris hiện đại với những guồng quay thực dụng, kém lãng mạn . Cũng như cô nàng Adriana - người tình của Picasso luôn mơ tưởng đến một Paris cổ điển cuối thế kỷ 19 với nhà hát Moulin Rouge với những vũ điệu cancan, những Lautrec, Gauguin và Degas của trường phái hội họa hậu Ấn tượng, bởi đối với nàng một Paris mà cô đang sống - một Paris mà anh chàng Gil hiện đại cho là đáng mơ ước - thì nhàm chán và kém thi vị hơn . Cũng như mơ tưởng của Gauguin về một thời đại Phục hưng kì vĩ và huy hoàng. Và cứ như thế con người luôn mơ màng về một quá khứ phi thực nào đó để chối bỏ và trốn tránh hiện thực cuộc sống trước mắt .
.
Và đoạn kết phim là một sự tìm lại một hiện tại chính trong bản thân mình. Không chối bỏ cũng như không quá trần tục với những guồng quay hiện tại. Một đoạn kết làm tôi suy nghĩ khá nhiều về chính bản thân mình.


http://www.phimmoi.net/phim/nua-dem-o-paris-1265/xem-phim.html



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng nổi bật

Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)

CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...