Nhãn
- Chính trị (6)
- Dịch thuật (24)
- Giai thoại (2)
- Giáo dục (1)
- Hồi ký (11)
- Hội họa (4)
- Khoa học (1)
- Kiếm hiệp (6)
- Lịch sử (2)
- Marketing (8)
- Nude (7)
- Phim (2)
- Sách (1)
- Thiền (19)
- Thơ (19)
- Thảo luận (4)
- Tiểu thuyết (7)
- Triết luận (22)
- Tác giả (21)
- Tâm lý (15)
- Tôn Giáo (3)
- Tùy bút (12)
- Tản văn (3)
- Võ thuật (1)
- Văn hóa (2)
- Xã hội (1)
- du ký (14)
- gái (7)
- ranh ngôn (1)
- truyện cười (6)
- truyện ngắn (18)
- Âm nhạc (28)
Thứ Năm, 28 tháng 9, 2017
Hồi Ức Tuổi Thơ (Phần 6)
Còn biển cả thì bao la lắm mà dạo gần đây tôi mới thẩm thấu được nó. Tuổi thơ tôi với biển là những trò đùa nghịch vô lối có thể dẫn đến chết người. Chúng tôi thường ra Cầu Đá hay Mũi Đá đối diện khách sạn Hải Âu để chơi trò chúi nước. Cầu Đá là bến neo đậu tàu với các ghe tàu san sát nhau, với thành cầu cao năm mười thước để chúng tôi giải vui cuộc sống. Chúng tôi thường đứng trên thành cầu và chúi thẳng đầu xuống nước là một bãi trống chưa có tàu đậu vào.
.
Kỷ niệm lần đầu tiên tôi tập chúi nước là phát đầu tiên khi chúi xuống chưa chuẩn là toàn bộ cái bụng tôi đập ầm xuống nước và nước bắn tóe lên chắc khoảng chục mét bắn tóe loe lên các ghe tàu xung quanh và đám con nít vỗ tay vang rần và khen : “Nước cao quá” . Và toàn bộ cái bụng tôi thì đỏ chói như ông mặt trời và cơm cháo gì muốn phụt ra hết đằng mồm. Lần thứ hai thì phải gọi là quá chuẩn như vận động viên chúi nước chuyên nghiệp có nghĩa là thẳng băng và nước lóe lên chỉ một khoảng cực nhỏ mà khi thi Olympic người ta sẽ chấm 10 điểm. Chuẩn quá nên tui xuống đến đáy luôn và cái đầu tui đụng vào đáy biển cái bưng và khi ngoi lên mặt nước thì không đủ dưỡng khí để thở, vừa dứt hơi sắp chết đến nơi thì cũng may cái mỏ đến kịp mặt nước để thở hồng hộc như trâu. Và lần thứ ba là phát chúi nước hơi xiên mặt nước không quá thẳng, cũng không đập bụng, với trẻ con chúng tôi đây mới là cú chúi tuyệt hảo, độ xiên đủ để khi tiếp nước tạo độ cong cũng tuyệt hảo luôn đủ để trồi lên mặt nước. Thêm cái trò quay lộn vòng trước và sau để tiếp nước như vận động viên nhảy cầu í. Phải gọi là phê phê là hehe.
.
Thường là sau khi thuần thục cái trò chúi này thì phải đến bãi tử thần để chơi mới là đúng chất dân chơi không sợ mưa rơi. Bãi tử thần là hòn Trâu mũi Bạch Dinh (Dinh Ông Thượng), chúng tôi gọi là bãi tử thần bởi tại đây xung quanh toàn là đá. Và khoảng chúi chỉ là một nhỏm nước nhỏ với đá bao bọc xung quanh từ đỉnh đến đáy biển. Và cứ như thế bọn tui canh mình mà chúi xuống vũng nước này mà hễ chúi trật là máu đầu tóe ra, tử thần gọi tên. Và bãi này thì trẻ con chết rất nhiều với trò chúi nước. Cứ vài hôm là nghe có thằng vĩnh biệt cuộc đời. Khi chơi đã đời ở đây là có thêm cái màn khuyến mãi cuối cùng là bơi Dinh nghĩa là bơi từ Dinh Ông Thượng về Bãi Trước khoảng một ngàn mấy mét với nước chảy ngược. Thường bọn trẻ con chúng tôi bơi khó đến đích nỗi lắm, thường khoảng giữa đường chịu không nỗi là tấp vào bờ đá đầy hàu nhọn cắt rách bàn chân mà lên bờ. Nói chung để trọn vẹn bơi Dinh thường là người lớn hay bọn trẻ con nào được người lớn hướng dẫn bơi chuẩn mực mới chịu nỗi. Chứ bọn tôi là dân bơi tự chơi có nghĩa là thả xuống nước nổi để mà bơi thôi nghĩa là tay chân cứ đập tùy thích rất tốn sức mà bơi không được nhanh.
.
Một trò tử thần khác là lặn qua các dãy tàu đậu san sát, thường các dãy tàu đậu rất kín mặt nước thường chỉ chừa một chõm nhỏ ở giữa. Và bọn trẻ con từ bên ngoài lặn vào khoảng giữa các ghe tàu này thì sống, lặn trật thì hết hơi mà chết dưới biển mấy ngày mới nổi lên khi ghe thuyền họ đi. Và số trẻ con chết khi chơi trò này cũng không ít hơn hơn bãi tử thần Bạch Dinh. Nói thật là trẻ con khi đó thì không sợ chết, không biết sống chết là gì và cái sự gan lì thì giảm dần theo tuế nguyệt hehe. Tuổi thơ tôi gắn liền với Bãi Trước bởi nó gần nhà nhất còn những bãi tắm khác đối với chúng tôi thời đó là xa. Và Bãi Trước thời đó đẹp lắm với hàng dừa mọc sát biển xiên xiên xuống mặt nước mà tỏa bóng mát tuổi thơ. Và hàng cọc giăng dây không cho tàu vào bãi tắm là điểm kết thúc mỗi chuyến bơi của chúng tôi, chúng tôi bơi từ bờ ra đấy nắm dây giăng ngang nghỉ ngơi và sau đó bơi vào bờ. Và nằm ngả ngữa ra giữa trời giữa đất mà ngắm mây bay và nghe tiếng sóng rì rào như vỗ về, ve vuốt tâm hồn. Còn Bãi Sau thì có lẽ tôi nhớ nhất chính là các bãi hàng dương đẹp vô cùng khi đó. Và nay thì được đốn trụi lũi sạch sẽ để nhường chỗ cho các lô cốt nhà nghĩ, khách sạn bê tông hóa. Nói thiệt là rất tiếc, khi rừng dương đẹp vô cùng như vậy bị mất. Nếu Vũng Tàu biết giữ gìn nó cho bây giờ thì nó phải là một bãi tắm sinh thái vô cùng đẹp đẽ và đáng giá hơn nhiều cái sự lổm nhổm ngày nay.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài đăng nổi bật
Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)
CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...
-
Trường phái siêu thực diễn tả tâm thức sâu kín bên trong, ẩn ý qua các giấc mơ. Và tranh của Jacek Yerka - họa sĩ người Ba Lan - với phong ...
-
Còn biển cả thì bao la lắm mà dạo gần đây tôi mới thẩm thấu được nó. Tuổi thơ tôi với biển là những trò đùa nghịch vô lối có thể dẫn đến ch...
-
Thời gian trước cơn ác mộng thường trực của tôi là bị một con bò trắng như trong cái hình nó dí tôi chạy có cờ, nó dí tôi chạy trong mơ từ C...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét