Chủ Nhật, 17 tháng 9, 2017

Căn bệnh Vô Cảm và Đạo Đức Nghề Nghiệp

Mấy ngày nay ùm sùm vụ thảm họa động đất chết nhiều người tại Nepal và thái độ của hội chữ thập đỏ Việt Nam với thảm họa. Thấy um sùm chửi bới quá thì mình né, bớt hot thì mình viết một vài cảm nhận.
.
Nhìn cái hình bên dưới của một lãnh đạo hội chữ thập đỏ Nghệ An với thảm họa thì riêng tôi lại thấy bình thường bởi nó tất yếu phải như vậy. Tôi chả chê trách gì hết bởi nhiều nguồn cơn mà chính người trong cuộc sau khi nhìn lại không hiểu tại sao mình lại có thể như vậy với hoàn cảnh như vậy.
.
Đầu tiên, phải nói rằng thiên tai hoành hành khắp nơi hiện nay trên toàn thế giới tạo ra nhiều cái chết đau thương là một điều rất chua xót nhưng thẳm sâu trong nó là hậu quả do con người tàn phá thiên nhiên quá nhiều, coi thường trời đất quá lớn và tương lai sắp tới sẽ còn thảm khốc hơn nữa nếu con người không thay đổi.
.
Đơn giản là con người sống trong sự vô cảm quá lớn và quá lâu và dần nó thành tập tánh lúc nào mình không hay. Khoan nói sâu về vấn đề vô cảm, sẽ nói trước một vấn đề tưởng như nhỏ nhưng nó là nguồn cơn lớn cho nhiều vấn đề. Đó là trách nhiệm và đạo đức nghề nghiệp.
.
Tôi gặp rất nhiều người đủ mọi thành phần trong xã hội này và sau khi lột bỏ vẻ xã giao bên ngoài hay đạo đức ngoài cửa miệng thì trong sâu họ đến với nghề nghiệp mà họ đang làm thì đa phần để tìm kiếm tiền bạc và danh vọng. Giáo viên thì mục tiêu là mở lớp dạy kèm thêm hay gây khó dễ phụ huynh để nhiều tiền trong túi, nâng điểm học sinh để lớp mình toàn khá giỏi mà thuận tiện thăng tiến chức phận chứ không phải cứu cánh là dạy chữ, dạy điều hay lẽ tốt cho học sinh. Bác sĩ thì mong mở phòng mạch, nhà khoa học học cao để thăng quan tiến chức, thành quan chức để kiếm bộn tiền và đè đầu cưỡi cổ nhân dân, tham gia các hội đoàn từ thiện cứu trợ như hội chữ thập đỏ chỉ để kiếm tài trợ, lợi lộc. Tu hành để được trọng vọng, ăn tiền của đàn na, tín thí ...vv.... Đa phần họ xem nghề nghiệp là phương tiện để kiếm danh lợi, tiền bạc chứ không phải cứu cánh nghề đã đưa họ đến với nghề. Và như vậy, nghiễm nhiên trong họ vấn đề trách nhiệm và đạo đức nghề nghiệp là thứ yếu và khi gặp những hoàn cảnh ngặt nghèo cần cái tâm nghề thì chắc chắn họ sẽ bỏ qua mà chọn cái tâm danh lợi và an toàn bản thân. Và lâu dần nó sẽ thành sự vô cảm đến mức chính họ không còn nhận biết được.
.
Đã lâu, tôi có đọc bài báo một nhân viên cứu hỏa hi sinh thân mình làm trọn chức phận nghề mà cứu nạn nhân hỏa hoạn và chính anh cũng hi sinh khi làm nhiệm vụ. Xã hội tôn vinh anh nhưng tôi nghĩ trong sâu anh khi đang làm việc cứu hỏa thì anh đặt trách nhiệm và đạo đức nghề nghiệp lên trên an toàn bản thân và chắc hẳn khi đó chỉ còn vấn đề cứu được ai không thôi chứ không phải là sự tôn vinh hay được công nhận công lao hay danh lợi, tiền bạc. Hay như cậu học sinh lớp 12 ở Nghệ An cứu 5 đứa nhỏ bị đuối nước và chính cậu hi sinh mạng sống của mình. Ở cậu vươn lên là sự cao thượng, dám hi sinh mạng sống của mình vì người khác chứ không phải là chức phận phải cứu người. Bởi cậu không có trách nhiệm và đạo đức nghề nghiệp gì ở đây bởi cậu không phải là dân cứu hộ mà chỉ là một học sinh thấy người gặp nạn thì quên mình mà làm thôi.
.
Với cái xã hội vỡ vụn và băng hoại đạo đức hiện nay. Mong ước một sự cao thượng như cậu học sinh là một điều xa xỉ, chỉ mong như anh cứu hỏa có trách nhiệm và đạo đức nghề nghiệp là thật sự rất mừng rồi. Tự bản thân ta phải thay đổi cách sống cách nghĩ hiện nay trước, chứ không ta cũng như đoàn hội chữ thập đỏ vô cảm một cách bình thường trong một xã hội vô cùng "bất bình thường" mà lại tưởng "bình thường" . 
.
PS: Nói thật, nhiều người hay phê phán và chửi bới lung tung những sự vô cảm tràn lan hiện nay nếu nhiều khi gặp cảnh như vậy họ cũng vô thức hành động một cách vô cảm giống y như vậy mà họ không nhận biết trong đó có thể có cả Tôi. Nên tôi ráng tâm niệm hàng ngày và sống tốt từng cái thứ nhỏ nhất của mình để thành thói quen, để mình không bị robot hóa lúc nào mình không hay.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng nổi bật

Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)

CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...