Lá của trời, hoa của đất
Còn tôi là của lửng lờ không gian
Mộng của đồi, mơ của biển
Ai là của hững hờ mây trôi
Gió thổi hương đời bay muôn hướng
Cả những lời vui lẫn muộn phiền
.
Tôi hát bài ca của Tiếng Lời
Của lòng trần thế của say mê
Tôi gửi lòng tôi vào Biển Cả
Sóng có ru hời những ngàn khơi
Tôi xin gửi trọn vào Lòng Đất
Để cây để cỏ cố vươn mình
.
Chút tình tôi gửi cho mình
Như lời thỏ thẻ tự tình thế thôi!
Những con sông dẫn đi đâu muôn lối
Lở lẫn bồi ngày tháng cũng dần trôi
Tôi tìm em như sông kia tìm biển
Biển tìm tôi chỉ hướng những con đồi
Lở lẫn bồi ngày tháng cũng dần trôi
Tôi tìm em như sông kia tìm biển
Biển tìm tôi chỉ hướng những con đồi
Hôm nay ta thấy buồn buồn
Lên cơn bựa bựa cởi truồng chạy rong
Nhong nhong chợt thấy ấm lòng
Cái mông nhỏng nhỏng trái hồng co co
.
Thấy ta chợt rất to to
Là con Ngọc Đế o o xuống trần
Sần sần có mỗi cái quần
Quanh quanh quẩn quẩn chỉ từng ấy thôi
.
Bấy thôi mà rất nhoi nhoi
Tầng trời cõi đất vẫn coi thường thường
Ngật ngường cái kiếp ườn ườn
Thấy ta bỗng giống cái phường hâm hâm
Hè hè
Lên cơn bựa bựa cởi truồng chạy rong
Nhong nhong chợt thấy ấm lòng
Cái mông nhỏng nhỏng trái hồng co co
.
Thấy ta chợt rất to to
Là con Ngọc Đế o o xuống trần
Sần sần có mỗi cái quần
Quanh quanh quẩn quẩn chỉ từng ấy thôi
.
Bấy thôi mà rất nhoi nhoi
Tầng trời cõi đất vẫn coi thường thường
Ngật ngường cái kiếp ườn ườn
Thấy ta bỗng giống cái phường hâm hâm
Hè hè
Đời người như gió bay qua
Hỏi rằng ai chẳng đâu là tang thương
Mắt buồn cho những sự dường
Xót thương chi cõi vô thường thế gian
Biết rằng sự lý đa mang
Cũng đành cho những bàng hoàng qua mau
Kiếp người từ thuở hanh hao
Đến khi phủ đất khác nào cơn mơ
Thế thường là thế nào giờ
Chỉ như bóng nước bên bờ trăng soi
Đành buồn một tí mà thôi
Buồn hoài bảo đảm thiên lôi đánh liền
Hehe
Hỏi rằng ai chẳng đâu là tang thương
Mắt buồn cho những sự dường
Xót thương chi cõi vô thường thế gian
Biết rằng sự lý đa mang
Cũng đành cho những bàng hoàng qua mau
Kiếp người từ thuở hanh hao
Đến khi phủ đất khác nào cơn mơ
Thế thường là thế nào giờ
Chỉ như bóng nước bên bờ trăng soi
Đành buồn một tí mà thôi
Buồn hoài bảo đảm thiên lôi đánh liền
Hehe
Tôi mãi tìm em
Nàng con gái tên Thiền
Em là ai ?
Mỹ nữ hay bà điên ?
Em là ai mà còn trần gian thế
Em là tôi và tôi cũng là em
Tôi là tôi và em cũng là em
Tóm lại
Em là ai thì kệ mẹ em
Hết
Nàng con gái tên Thiền
Em là ai ?
Mỹ nữ hay bà điên ?
Em là ai mà còn trần gian thế
Em là tôi và tôi cũng là em
Tôi là tôi và em cũng là em
Tóm lại
Em là ai thì kệ mẹ em
Hết
Lăng Cô nắng chóa nhìn không ra
Thấy mình bỗng hóa thành chiết da
Tụng ca gõ mõ bài con cá
Bềnh bồng sương khói cõi ta bà
Thấy mình bỗng hóa thành chiết da
Tụng ca gõ mõ bài con cá
Bềnh bồng sương khói cõi ta bà






Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét