Chủ Nhật, 10 tháng 9, 2017

Xe máy phiêu du ký (Kỳ cuối: Sapa)

Hơn 10 năm du ngoạn bây giờ mới nhớ lại để viết cái kỳ cuối cùng của chuyến du ngoạn này và để tập biết kết thúc một thứ gì đó, chuẩn bị cho những cái mới. Đời tôi là cuộc lữ cho đến khi nhắm mắt xuôi tay.
.
Khi ở Hà Nội thì kế hoạch là chạy xe máy lên Đông Bắc nhưng xe máy đã hư quá nặng để tiếp tục cuộc hành trình. Nên phải chọn công ty lữ hành mà đi (đây là chuyến duy nhất mà tôi phải nhờ đến hướng dẫn, không tự khám phá), Miền Bắc khi ấy quá khắc nghiệt nên những chuyến lữ hành lên Đông Bắc gần như không được tổ chức chỉ còn mỗi chuyến lên Sapa là được sắp xếp cho du lịch. Lên Sapa bằng xe lửa đến ga Lào Cai vào sáng sớm rồi được đón bằng xe bus lên Sapa. Người hướng dẫn du lịch cho tôi khi ấy là anh Bình - chàng trung niên Hà Nội sống và làm việc tại Sapa đã lâu - đón người khách duy nhất đặt chuyến của công ty du lịch là tôi. Chúng tôi cũng same same tuổi nhau nên cuộc trò chuyện khá gần gũi và đồng cảm, anh Bình muốn hướng dẫn tôi đúng lộ trình mà tour đã quy định đến những vùng du lịch đã phát triển như bản Cát Cát chẳng hạn, tôi thì đề nghị anh là tôi chỉ muốn đi những nơi hoang dã mà ngành du lịch chưa xen chân vào để biến dân địa phương người dân tộc thành những người bán hàng sành sõi. Nên anh ấy nói anh ấy và tôi sẽ mướn xe máy và len lỏi vào các bản sâu mà khách du lịch chưa tới được. Tôi quá khoái chí tử nên vừa xuống Sapa là tôi rủ anh ấy đi nhậu sương sương cho chuyến đúng chất xe máy du ký trong buổi chiều.
.
Buổi sương sương buổi sáng chúng tôi là một chầu say bí tỉ và tôi say hết biết trời đất gì luôn để mà du hành hay du ký, lúc đó tôi chỉ còn du mộng những bản làng xa tít ít bóng người. Khi tỉnh dậy thì trời đã tối mịt nên anh Bình chỉ còn biết đi vòng vòng thị trấn Sapa gặp dân và những người bạn của anh ở đó. Tôi lại tiếp tục cuộc nhậu với những người bạn mới này hehe. Nhậu đàn hát, quậy đúng là hết cỡ thợ mộc luôn. Khi đó tôi bị một cuộc thách đấu hút thuốc lào với một anh dân địa phương ở đó, anh này hút một điếu cày là tôi phải tiếp một điếu cày ngay sau đó, chúng tôi đấu với nhau đến điếu cày liên tiếp thứ 3 thì anh địa phương lắc đầu không chơi nữa. Tôi khi đó xin phép chơi một mình thêm 02 điếu cày nữa để kết thúc cuộc vui. Khi tôi quất điếu cày thứ 05 - điếu cày cuối cùng - thì anh địa phương nhìn tôi rồi nôn thốc nôn tháo đầy hết sàn hehe. Nhớ đến hút điếu cày thì tôi lại chợt nhớ đến khi tôi còn làm trên công trường. thì khi ấy tôi có biệt danh "Ống khói tàu" bởi tôi hút thuốc khi ấy chỉ cần châm điếu đầu tiên là không cần tiếp hộp quẹt cho những điếu tiếp theo. Một hôm mấy bác công nhân già người Bắc thấy tôi mời tôi hút thuốc lào, nhưng cái ý của mấy bác là muốn cho tôi chết cho biết lễ độ. Khi ấy tôi xin phép được thử một hơi cho biết thế nào là thuốc lào, tôi mồi tẩu và rít tàu hỏa một phát rồi ngay sau đó xin phép các bác ấy mồi cho cháu thêm một điếu nữa, mấy ông già xua tôi và đuổi tôi đi gấp ngay và luôn. Mấy bác ấy đâu hình dung là tôi đã rít thuốc lào khi tôi còn thời tiểu học lận hehe và bị ông già đập một trận thừa sống thiếu chết khi ấy (Có kể trong câu chuyện: Dại Gái Non ).  Mấy cái chuyện kiểu đấu đá trẻ trâu này kể lại cho vui thời tuổi sắp già thôi chỉ để khoe khéo thời trẻ tôi rất trâu kaka.
.
Và sáng hôm sau kế hoạch chuyến du lịch xe máy lại bị đình chỉ bởi đến anh Bình dậy đi không nỗi, còn tôi thì đi nỗi nhưng hình dạng đi khi ấy hơi theo hình zic zac tí. Thế là xong chuyến du lịch Sapa toàn ăn với nhậu. Cảnh củng hay địa phương, văn hóa dân tộc gì vứt tuốt luốt!


(Hình chôm trên mạng cho đẹp bài viết thôi)
.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng nổi bật

Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)

CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...