1.
Sóng lân bang đưa thuyền về cố quốc
Nhịp chèo khua dậy con nước triều dương
Bờ Chiêm Quốc mờ dần vào hư ảo
Kiếp Chiêm Nương giủ áo nhẹ sầu vương
.
Giờ đã điểm cửa bồng lai đã mở
Cảnh thiên tiên hiển hiện giữa trần gian
Sóng ngàn khơi là mây gió ngàn phương
Về tụ hội giữa non bồng tiên cảnh
Nâng thuyền lang về rẻ nước đào nguyên
.
Chờ gì nữa Chung lang chờ gì nữa
Động phòng loan cho oanh yến họp bày
Cho thân thiếp bơm đầy hương xuân sắc
Cho mê đắm tan hòa lên đôi mắt
Cho lửa tình lên tận chốn sao xa
Để đôi ta là một khối giao hòa
Giữa đất giữa trời giữa vẹn tuyền vũ trụ
Là trụi là trần là nguyên sơ thế giới
Là môi tìm môi thân tìm thân
Là đứa bé đi tìm bầu sữa mẹ
Cho giọt đời nỉ nọt hạt sinh sôi
2.
Này hỡi Chung lang, chàng chàng hỡi!
Vì sao ngần ngại chẳng buông lờiÂn ái mặn nồng như xưa cũ
Mà sao ngừng ngập những gọi mời
.
Chàng vì tình nước hay vì thiếp
Hay vì quân tử với quân thần
Hay cho thiếp là hoa nát nhụy
Còn gì tương xứng với tương cầu
.
Thân thiếp đã lắm mùi tương oán
Đã phai đã nhạt những chân trời
Còn đâu mơ tưởng trời hoa mộng
Chỉ chút duyên tình gửi ngàn khơi
.
Chàng đâu nào biết sâu lòng thiếp
Một mối tình chung vẫn vẹn ngời
Mây vờn sóng vỗ đâu lơi nhịp
Của những xa xưa đã hẹn thề
3.
Dòng ký ức khoảng trời xa khứChốn cung xưa mòn mỏi tìm về
Thiếp khi ấy chỉ nàng công chúa nhỏ
Còn chàng là vị tướng đã oai hùng
.
Chốn quân Nguyên khoe hình xăm "Sát Thát"
Lòng chẳng rờn trước miệng lưỡi tà ma
Mà sao nay lòng dạ nhuốm đàn bà
Sợ gió sợ trời sợ tấm lòng nhi nữ
.
Thầy ơi! Con xin lại tiếng Thầy
Của một thuở ngày xưa xa vắng
Của những lời khuyên bảo bao lần
Thầy cho con những khoảng trời mơ tưởng
Thoát cung vương, thoát khỏi những tầm thường
.
Con yêu Thầy từ bao ngàn năm ấy
Từ cái hanh hao từ cái dại khờ
Từ từng lời nói từng dáng điệu
Của một bậc quân tử chốn trần ai
.
Chàng quân tử hãy nhìn sâu vào thiếp
Quá đơn côi và cũng quá tầm thường
Chỉ dám hận dám yêu lời bỏ ngỏ
Chẳng mong chi đạo lý với luân thường.



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét