Thứ Bảy, 30 tháng 9, 2017

Thành phố của những cơn ngủ (Phần 1)

Một thành phố đã bị lãng quên hẳn cái tên thật của nó. Người ta chỉ còn nhớ tới nó là Thành phố của những cơn ngủ. Thắng chuẩn bị đến với nó trên chuyến bay khởi hành từ Thành phố của những con khỉ. Mị đón hắn ngay tại sân bay và thông báo là hắn ra rất trễ so với chuyến bay, hỏi xoáy thêm là anh đã chọn làm gì khi hỏi em lúc trước. Thắng à ừ và nhớ đến cách đó khoảng mấy tiếng trước lúc Mị gọi hỏi hắn đã đến đâu rồi. Hắn đã trả lời đang ở phòng chờ sân bay và chuyến bay bị delay một tiếng thành ra còn dư hai tiếng ở không chả biết làm gì. Mị nói hắn hãy tranh thủ thời gian rảnh rổi hãy làm gì mà mình yêu thích. 

Nàng vẫn hỏi dồn : "Vậy anh đã chọn làm gì?"
Hắn trả lời Mị "Sau một khoảng thời gian ưu tư một cách rất quyết liệt thì anh đã rất quyết đoán chọn Nằm Ngủ"
Mị cười hì hì: "Hèn gì thấy anh im re luôn. Còn anh ra trễ chuyến bay chắc cũng liên quan đến Ngủ luôn hả?"
Thắng cười: "Em cứ như con giun trong bụng anh ấy. Em đúng là người hiểu anh nhất cõi đời này hehe". Thắng bồi thêm: " Mà thành phố của em anh chưa kịp tới nơi mà đã bị lây cơn buồn ngủ dữ dội đến vậy. Ở đây luôn chắc anh chuẩn bị bất tỉnh nhân loại quá !" 
"Thế bây giờ hết buồn ngủ chưa để mà còn đi" 
"Gặp em là anh hết hẳn buồn ngủ mà chuyển sang buồn cái khác" 
"Thôi đi ông ơi! Chuẩn bị ăn nói bậy bạ em là em biết thừa hihi" 
"Em chở anh đi ăn rồi về khách sạn nằm ngủ tiếp đi. Chiều em sẽ chở anh đến chỗ này đẹp lắm"

Thắng đứng ngắm mình giữa cái hồ to tổ bố của thành phố của những cơn ngủ. Mặt hồ lung linh xinh như nàng công chúa ngủ trong rừng như bị cộng dồn với cơn buồn ngủ dày đặc của hắn mà mây mưa vần vũ kéo về đen nghịt bầu trời. Thắng quay sang nhìn Mị: "Em thấy anh linh không. Anh mà đi đến đâu là mưa bão phải kéo ngay tới hầu liền. Anh đi xuyên Việt thì từ Nam đến Bắc dính luôn mấy cơn bão cực bự. Ra miền Trung là vùng đó bị luôn lũ chồng lũ nặng nhất trong lịch sử hehe". Mị cười phá lên "Anh biết thân như vậy thì tốt. Ôi! Anh nhìn cầu vồng đẹp chưa kìa"

Một áng cầu vồng hiện lên vắt ngang bầu trời như chiếc cầu bảy màu nối liền hai bờ hồ. Nó cũng như nối liền giữa vùng đất quá khứ tới bến bờ thực tại, giữa mộng tưởng điên dại và hiện thực trần trụi ngay trong lòng Thắng.     








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng nổi bật

Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)

CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...