Xem thêm: Phần 1 ; Phần 2 ; Phần 3
.
Thế giới tuổi thơ tôi có thể chia thành 4 thế giới: thế giới ao bàu, thế giới biển cả, thế giới núi đồi và thế giới hẻm hóc . Nhưng trước khi nói về những thế giới này. Tôi muốn nhắc đến một mảng mà nếu thích có thể gọi là thế giới cũng được, phải nhắc đến nó bởi không nhắc như là một thiếu sót lớn . Đó là thế giới game Nintendo (Nhật Bản). Thời chúng tôi thiếu nhiều trò chơi mang tính công nghệ nên game mini vừa ra đời là chúng tôi gần như mê tít thò lò. Có chút tiền là chúng tôi bỏ vào game ngay, cứ 200 đồng được 15 phút chơi nhưng dễ gì có tiền nên hầu như chúng tôi nhìn nhiều hơn chơi và canh me giựt chơi ké luôn khi gặp thằng chơi dở và mình lấy danh làm thầy hướng dẫn chơi. Thời đó thịnh hành là game Contra (Rambo), Mario hái nấm và bắn xe tăng …
.
Và thật sự hai trò tôi ấn tượng nhất là Mario hái nấm 3 (Nấm đuôi) và game dài Natra 18 tầng địa ngục (phá màn phải mất gần 2 tiếng) bởi nó là thế giới mơ mộng của tôi. Ở game Nấm đuôi là những thế giới người khổng lồ, người tí hon, sa mạc, băng tuyết … Ở game này nó như hình ảnh hóa thân cho trí tưởng tượng từ các trang sách Gulivơ du ký hay Mít Đặc và Biết Tuốt. Còn game Natra 18 tầng địa ngục là thế giới địa ngục ghê rợn, thảm khốc với nhiều cực hình tra tấn người phạm tội ác trần gian. Nên con người nhiều mơ mộng và giàu sức suy tưởng của tôi hiện nay cũng là do một phần nhờ thế giới game khi nhỏ. Nhiều khi tâm trí của tôi có thể bay vút lên 13 tầng trời, hòa mình trọn vẹn với trăng sao và vũ trụ nhưng nếu muốn cũng dễ dàng chìm đắm hoàn toàn sâu xuống 18 tầng địa ngục.
.
Tôi không chê game đâu nhưng cách con nít ngày nay đắm mình, nghiện ngập vào game online (Tôi đã từng có thời nghiện game online nên tôi biết tác hại của nó) thì hơi lo. Thế giới game nếu mình biết cách hướng dẫn con nhỏ chơi thì nó sẽ là một thế giới mộng mơ cực đẹp và làm con mình trở nên khoáng đãng hơn về thế giới quan và tư tưởng.
.
Một thế giới gần gũi tui nhất khi nhỏ là thế giới của ao bàu. Thời tui thì nhà nào phía sau cũng đào một cái ao nuôi cá nhưng ở xóm tui đặc biệt là các ao đều liên thông nhau và chia cắt đường biên đất bởi các hàng rào tạm (nếu bỏ các hàng rào thì thật sự như một cái hồ khổng lồ). Đó là một thế giới kì diệu thật sự của chúng tôi để đắm mình, để mê say và để không thể bao giờ quên được và để dựa mình vào nghỉ ngơi, để chữa trị tâm hồn trước những khó khăn, bất toại nguyện của cuộc sống hiện đại.
.
Chúng tôi từ bơi lội, câu cá, kéo lưới và trải mình nghỉ ngơi vào những trưa hè nóng bực dưới bóng nước ao hồ trên những bè chuối tự tạo từ những thân chuối ghép lại. Đến mùa mưa thì ao nước tràn cả vào nhà, người lớn thì phát rầu nhưng bọn trẻ con chúng tôi thì khoái chí tử bởi chúng tôi được đùa lội nước và bắt cá. Nói đến ao hồ là nhớ đến những cành lục bình trôi nổi với các bông hoa tim tím, những cây rau muống mọc dài và bầy cá ròng ròng đớp nước (Cá lóc nhỏ) và tôi thì mê cá lóc lắm (người Bắc gọi là cá quả) bởi cái dáng thon thon dễ thương và sự trơn trợt khó thể nắm giữ cứ như các thiếu nữ xuân thì.
.
Nhắc đến cá lóc lại nhớ đến kỷ niệm dễ thương của thằng bạn. Nó không phải là kỷ niệm tuổi thơ mà thời tui còn sinh viên ở trọ trong ngôi nhà có ao hồ phía sau. Thằng bạn tui bắt được một nàng cá lóc nhỏ xíu trắng nõn (cá lớn mới chuyển đen) nuôi trong cái hũ trong và anh chàng đặt tên nàng là Chu Chỉ Nhược bởi anh chàng này rất mê cô nàng này trong tiểu thuyết “Ỷ thiên kiếm, đồ long đao” của Kim Dung và cứ thế hàng ngày anh chàng ngắm nghía cô nàng và hay thốt lên: “Chu chỉ nhược nàng ơi!” . Và chàng Trương Vô Kỵ nuôi quá khéo để chừng vài ba ngày thì nàng Chu chỉ nhược ngữa bụng ra bơi ngữa và thế là anh chàng Trương Vô Kỵ phải buồn mất mấy ngày hehe.
.
Còn kỷ niệm nhớ đời của tui với cái ao tuổi thơ là lần đi câu cá trộm. Ở xóm tui, đặc biệt có một nhà có cái ao cá nhiều vô kể và mập mạp khủng (bởi họ nuôi thêm heo và xả phân xuống ao hehe) và chúng tôi hay qua đây câu trộm. Một lần tui và thằng bạn đi vào câu trộm được một xô cá rất nhiều và khi lén ra bị chủ nhà bắt gặp và thế là một hai ba co giò chạy bỏ cả cần lẫn cá trước cái đánh bạo tàn từ chủ nhà bằng một cây to tổ bố. Theo bản năng thì tôi lấy tay để đỡ cú đánh, còn thằng bạn tui thì hay lắm nha, nó nhảy lên đưa cái mông để hứng đòn. Kết quả là cái tay tôi sưng chù vù mất mấy ngày liền, còn thằng bạn thì hơi tím mông chút không sao cả. Nghĩ lại chuyện này mình phải công nhận tại sao thằng bạn mình sao có thể thông minh đến như vậy, trong tình huống khẩn cấp vẫn nghĩ được đến chuyện nhảy lên đưa cái mông hứng đòn được. Bố khỉ! Tài còn hơn Tào Tháo hehe.
Nhãn
- Chính trị (6)
- Dịch thuật (24)
- Giai thoại (2)
- Giáo dục (1)
- Hồi ký (11)
- Hội họa (4)
- Khoa học (1)
- Kiếm hiệp (6)
- Lịch sử (2)
- Marketing (8)
- Nude (7)
- Phim (2)
- Sách (1)
- Thiền (19)
- Thơ (19)
- Thảo luận (4)
- Tiểu thuyết (7)
- Triết luận (22)
- Tác giả (21)
- Tâm lý (15)
- Tôn Giáo (3)
- Tùy bút (12)
- Tản văn (3)
- Võ thuật (1)
- Văn hóa (2)
- Xã hội (1)
- du ký (14)
- gái (7)
- ranh ngôn (1)
- truyện cười (6)
- truyện ngắn (18)
- Âm nhạc (28)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài đăng nổi bật
Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)
CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...
-
Trường phái siêu thực diễn tả tâm thức sâu kín bên trong, ẩn ý qua các giấc mơ. Và tranh của Jacek Yerka - họa sĩ người Ba Lan - với phong ...
-
Còn biển cả thì bao la lắm mà dạo gần đây tôi mới thẩm thấu được nó. Tuổi thơ tôi với biển là những trò đùa nghịch vô lối có thể dẫn đến ch...
-
Thời gian trước cơn ác mộng thường trực của tôi là bị một con bò trắng như trong cái hình nó dí tôi chạy có cờ, nó dí tôi chạy trong mơ từ C...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét