Xem thêm: Phần 1 ; Phần 2
.
Thời chúng tôi phân chia thành nhiều mùa chơi: Mùa diều, mùa dế, mùa đá cá xiêm, mùa bắn bi, đánh chõng … Và hầu như chúng tôi phải tự chế đồ chơi để chơi bởi tiền đâu mà mua sẵn như bây giờ. Và cũng chính nhờ như vậy tạo chúng tôi nhiều tính sáng tạo và năng động, tụi nhỏ chúng tôi khi ấy gần như vận động liên tục nên cũng rất ít bệnh tật. Cái vụ chế đồ chơi thì nhiều kỷ niệm lắm, thời đó cái món xe lon hình như thằng nào cũng biết làm, khi cái xe được đẩy đi cái lon gắn ở dưới quay vòng vòng và kêu lách cách rất vui tai, cũng tương tự là làm súng lon với dây thun gắn nắp chai dập dẹp xoay đập vào nắp lon kêu leng keng như bắn đạn thật. Đó là chỉ những thứ ăn chơi còn ăn thật là phải kể đến vụ chế nỏ, ná để bắn chó mèo, chim chóc hay đạn làm từ trái cò ke hái từ trên núi (trái cò ke khi chín nhai rất ngọt) để làm đạn cho ống thụt thì khi bị bắn trúng đau phải biết.
.
Một kỷ niệm có lẽ nhớ đời là vụ bắt dế hang rắn, hang rít (Dế loại này thường rất dữ và hăng máu). Tôi thì nhỏ xíu xin đi ké với mấy cha người lớn chạy lên Bàu Chủng để bắt dế, mấy cha người lớn khôn bỏ mẹ cứ bắt tui lật hết rơm rạ, đá đống để tìm hang rắn hay hang rít còn mấy cha đứng cách xa phải chục thước. Khi tui lật một đám cỏ thì thù lù một con rắn hổ mang to tổ bố đang nằm cuộn tròn cách chân tui khoảng nửa thước, đám người lớn đứng cách xa tui năm sáu thước phắn chạy nhanh hơn gió còn tui thì chết đứng như Từ Hải ngay lúc đó, phải một lúc sau tỉnh hồn mới từ từ lùi lại rồi ù té chạy. Cũng may anh chàng hổ mang này ham ngủ chứ không tui lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân rồi. Nói tới dế tự nhiên nhớ đến ngày nay hình như nó tuyệt chủng hay sao ấy. Đến mùa mưa bây giờ lại thấy thiếu tiếng dế như ngày xưa. Có lẽ còn nhiều thứ tuyệt chủng nữa bởi sự vô tâm của mình nên không nhận ra thôi hehe
.
Thời chúng tôi thì nhà nào có cái Tivi trắng đen là sang vô cùng, cả xóm xúm lại xem ké đông vui như ngày hội. Phương tiện truyền thông chủ yếu là radio và tui còn nhớ khoảng 9h tối bà con hay dò kênh BBC để nghe tin tức phản động keke. Nói đến cái vụ tuyên truyền thì lại nhớ mấy cái loa phường ra rả đầu xóm. Ai cảm thấy không lãng mạn chứ riêng tui thì nó gợi cảm bỏ mẹ thiếu nó tự nhiên sinh nhớ. Sáng khoảng gần 6h là tui hay bật dậy ngồi trước hiên nhà nhìn má tui quét lá trước sân và lãng mạn bên lỗ tai là những âm thanh vui vẻ phát ra từ cái loa phường. Tui nhớ hoài những khoảng khắc đó và thầm cảm ơn anh Loa đã làm cho cuộc đời thêm sinh động và đáng nhớ hehe. Ở xóm lâu lâu có các mục chiếu phim tuyên truyền, chính quyền dựng đầu xóm 2 cái cột to và giăng màn hình tổ bố phóng chiếu phim cho bà con xem, toàn phim chiến tranh để bà con thêm tin yêu cách mạng và chính quyền. Và bà con quá khoái phải biết, đông vui như trải hội, người mang ghế kẻ mang giấy báo trải đầy để xem cách mạng kể chuyện. Không giởn đâu, ngày hội thực sự đó, Đàm Vĩnh Hưng bây giờ phải thấy cái cảnh đó mà thèm. Tụi nhỏ tụi tui thêm cái đặc ân nữa là lâu lâu phường dẫn chúng tôi đến rạp Ngọc Quế để xem phim anh Kim Đồng, anh Lê Văn Tám vì nước quên thân. Thật sự thì tui mê lắm! Không phải mê mấy ảnh làm cái bỏ mẹ gì hay hi sinh như thế nào nói trắng phớ ra là chả quan tâm phim nói cái con mẹ gì mà mê mẩn những phong cảnh trong phim. Tôi còn nhớ cái cảnh anh Kim Đồng chạy băng qua đồng cỏ. Ôi giời ơi! Nhìn đồng cỏ bát ngát trên phim là tui thấy sướng tê tái luôn.
.
Sau khoảng thời gian đó một chút là bắt đầu có đầu máy chiếu phim cá nhân. Và hầu như chỉ có các cơ quan nhà nước mới có và họ kinh doanh chiếu phim thu tiền. Phim thời đó chủ yếu là phim đánh đấm với các thần tượng một thời là Địch Long, Khương Đại Vệ. Tụi nhỏ tui thì mê lắm và hay bắt chước các động tác đánh đấm của các anh hung màn bạc và sứt đầu mẻ tran vì các anh hung này cũng nhiều hehe. Nhưng có lẽ ấn tượng nhất là lúc chui vô các doanh trại quân đội coi ké phim. Mấy anh bộ đội hay chiếu phim chưởng nhiều tập lồng tiếng giọng quảng nhưng đặc biệt là lâu lâu mấy anh kiếm đâu ra mấy phim đen mà bà con thời đó hay gọi là phim con heo. Và bọn trẻ con chúng tôi hay la lên: “Mấy chú bộ đội ơi! Chiếu phim con heo đi” . Và những thước phim này đã góp phần làm chúng tôi thêm tin yêu cuộc sống hehe
Nhãn
- Chính trị (6)
- Dịch thuật (24)
- Giai thoại (2)
- Giáo dục (1)
- Hồi ký (11)
- Hội họa (4)
- Khoa học (1)
- Kiếm hiệp (6)
- Lịch sử (2)
- Marketing (8)
- Nude (7)
- Phim (2)
- Sách (1)
- Thiền (19)
- Thơ (19)
- Thảo luận (4)
- Tiểu thuyết (7)
- Triết luận (22)
- Tác giả (21)
- Tâm lý (15)
- Tôn Giáo (3)
- Tùy bút (12)
- Tản văn (3)
- Võ thuật (1)
- Văn hóa (2)
- Xã hội (1)
- du ký (14)
- gái (7)
- ranh ngôn (1)
- truyện cười (6)
- truyện ngắn (18)
- Âm nhạc (28)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài đăng nổi bật
Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)
CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...
-
Trường phái siêu thực diễn tả tâm thức sâu kín bên trong, ẩn ý qua các giấc mơ. Và tranh của Jacek Yerka - họa sĩ người Ba Lan - với phong ...
-
Còn biển cả thì bao la lắm mà dạo gần đây tôi mới thẩm thấu được nó. Tuổi thơ tôi với biển là những trò đùa nghịch vô lối có thể dẫn đến ch...
-
Thời gian trước cơn ác mộng thường trực của tôi là bị một con bò trắng như trong cái hình nó dí tôi chạy có cờ, nó dí tôi chạy trong mơ từ C...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét