Thế là một mình tiếp tục lên đường. Trời Đà Nẵng đã khá lạnh nên không dám lên Bà Nà để hưởng cái rét buốt. Trong nhiều chặng đường tôi đã qua thì khí hậu miền Trung là khó chịu nhất, mưa thì dầm dề thúi đất, lạnh thì lúc ẩn lúc hiện, mới nóng hầm hập đấy thì thoắt là lạnh rợn người, những người chưa quen phong sương thì dễ ngã bệnh với thời tiết này.
Rời Đà Nẵng cũng vẫn là cơn mưa dai dẳng và đèo Hải Vân chìm khuất trong mù rất nguy hiểm nên tôi chọn xe chuyên chở qua Hầm Hải vân
Qua khỏi Lăng Cô có một cảnh quan khá hay chính là Vụng An Cư. Gọi là Vụng hay Vũng đều được, đó chính là vùng biển eo sâu vào đất liền tạo nên một cái hồ nước mặn. Khởi hành từ Đà Nẵng đi Huế như có 2 mặt biển song song hai bên
Cũng may tới Huế thì trời dứt cơn mưa. Trời đã về chiều vội tắm rửa để dạo một vòng quanh Huế. Tôi đã đến Huế 3 lần. Lần lâu nhất là cách đây gần 15 năm. Huế cũng không thay đổi nhiều lắm, vẫn thành quách cũ kỷ, những lăng mộ chả được cải tạo bao nhiêu, vẫn dơ òm và đầy phản cảm như trước. Nơi vua ngự vua ngắm cảnh ở lăng Tự Đức vẫn là một bãi sình chưa được nạo vét làm mất mặt du khách trong và ngoài nước.
Đi dạo vòng quanh mỗi chân rời cẳng ghé một quán cà phê bên bờ sông Hương để nhâm nhi cà phê và mơ mộng như một người trai Huế chính cống. Và mơ màng ngắm từng cô gái Huế thiết tha như là một giấc mơ qua. Giấc mơ có em trong đời với giọng nói Huế nhẹ nhàng. Và em khe khẻ rằng em yêu Thanh Đa vì Thanh Đa giống Huế cũng với những con đường nho nhỏ xinh xinh. Và chợt giật mình khi cô hàng cà phê khẻ gọi. Ôi con mắt đẹp làm tôi ngây ngất vì tình! (@Molier)
Những con mắt quái ác
Đã từng làm tôi điên
Đôi mắt em dịu dàng
Khiến lòng tôi hoang dại
Cả đến khi ra về
Bỏ quên cha cái nón
Đã từng làm tôi điên
Đôi mắt em dịu dàng
Khiến lòng tôi hoang dại
Cả đến khi ra về
Bỏ quên cha cái nón
Trời vào tối thì ru mình theo từng câu ca Huế bên bờ sông Hương. Rằng:
Kim Long lắm gái mỹ miều
Anh đi chẳng đặng anh liều theo em
Anh đi chẳng đặng anh liều theo em




Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét