Thứ Tư, 25 tháng 10, 2017

Thiên Địa Nhân trong âm nhạc Việt Nam (Nhạc sĩ Phạm Duy: Phần 3)


Tình ca luôn là một đề tài muôn thuở của nhân loại. Và Phạm Duy không khác lẽ với kho tàng nghìn lời ca đầy tính Tình này. Nói không ngoa thì Phạm Duy phải được coi như ông vua nhạc tình Việt Nam. Tình ca Ông trải dài từ thứ tình trong sáng manh múng kiểu thứ tình tưởng chỉ ngắm mà mơ mộng cho đến tình say, tình điên, tình buồn tình phiền, tình ngập tràn nụ cười hạnh phúc, tình hoang hoải bến bờ ... Nhưng tôi sẽ đề cập đầu tiên đến cái thứ tình mang nặng tính cực đoan Phạm Duy nhất (Cái chữ Nhân nôn náo mà tôi hay đề cập) đó là "Nhục Tình Ca" - một thứ tình đầy xác thịt và phồn thực. 

Việt Nam là quốc gia Á Đông trọng tính kín đáo, e ấp và mang nặng tính đạo đức lễ nghi Khổng Giáo. Nên "Nhục tình ca" của Phạm Duy thời đó như một thứ bom phá hủy thành trì. Hình ảnh dục tính rất mạnh như một thứ "taboo" mà người nào dám đề cập như là một thứ mất đạo đức (Mặc dù len lén nghe và chảy nước miếng cũng khá nhiều hehe). Nào: 
"Người tình đợi hoa đến cho hoa đẹp gương cánh 
Rồi ghì đầu ong, bắt ong ăn nhụy cành xanh 
Rừng sâu rậm lối 
suối bên khe dài 
Mặt trời nung cho ong hoa đốt cháy nhau thôi" (Nhục tình)
hay:
"Em quấn chân anh, anh gác chân em, ta khóa nhau trên giường tình
Anh uốn lưng cong, em ưỡn lưng ong cho sét âm dương nổ tung" 

Và tôi chọn "Tình bên gối" là bài hát giới thiệu mặc dù không thuần nhạc Phạm Duy chỉ là lời Phạm Duy đặt cho một bài hát Nhật bởi "Văn hóa phồn thực" thực sự của nền tảng cổ của văn hóa Việt Nam (Văn hóa hiện nay của chúng ta là thứ văn hóa trọng tính Dương của Tàu) là chính là thứ hòa hợp Âm Dương. Đỉnh điểm chính là sự "khoái cảm lên đến trăng sao" hay nói trần trụi chính "sự lên đỉnh" của người phụ nữ với:

"Người tình nằm bên gối
Nằm nghiêng, giống như nàng tiên
Ðã gẫy cánh trong đêm, đến tôi, để xin chút duyên.
Nhìn tôi, với ánh mắt như thôi miên
Với môi run run như ngọn thuyền dạt dào trên biển điên.
Người ôm lấy tôi, trói chặt giống như xiềng gông
Nàng mê man, Nàng đắm đuối, Nàng chới với
Thốt lên lời... ân cần
Nàng tiên xuống trần
Thấy ngay ái ân chờ mong...
Người tình nằm bên gối, và tôi, khát khao tình điên
Ðã uống hết môi em, mắt em, và cả thân xác em.
Ðời tôi đốt cháy ngôi sao lung linh,
Ðã phun hơi, thiêu cho mặt trời hiền lành đi ngủ yên.
Thì tôi cũng xin rước nàng tới nơi thần tiên.
Nàng mê man, Nàng đắm đuối, Nàng chới với
Thốt lên lời... ân cần
Nàng tiên xuống trần
Biết yêu, thế gian chờ mong..."



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng nổi bật

Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)

CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...