Nếu viết tất cả các giai đoạn sáng tác của Phạm Duy là không thể với tôi bởi gia tài âm nhạc của Ông quá đồ sộ và phức tạp. Tôi sẽ tập trung vào những mảng đối lập nhau trong âm nhạc của Ông. Cái mà tôi hay gọi là tính hỗn tạp, chống trái của chữ Nhân ở phần 1. Đó cũng là một đặc tính nên có của một người nghệ sĩ sáng tạo. Là "người đốt đền" luôn là kẻ phải chịu nhiều sự bỉ bai nhất của xã hội và không phải "sự phá vỡ" nào cũng là hay, cũng thành công nhưng phải cần nó để tạo nên nguồn lạch mới trong muôn vàn những rập khuôn và bảo thủ mà con người dễ tạo ra bởi bản năng bảo tồn và an toàn trong mỗi con người. Tôi luôn tôn trọng "Truyện Kiều" của cụ Nguyễn Du nhưng một số học giả danh tiếng Việt Nam luôn cho nó là "đỉnh cao văn học Việt Nam" thì tôi không chấp nhận. Bởi như vậy là anh tự rào cản sự phát triển, sáng tạo và tạo một thói quen "không dám vượt thoát" mà điều này thì tai hại vô cùng cho dân tộc chúng ta.
Về Phạm Duy tôi sẽ viết trực tiếp nhất đến mảng âm nhạc gây tranh cãi nhất của Ông là "Tục Ca" và "Vỉa hè ca". Phạm Duy với 10 bản Tâm Ca cũng có sự tranh cãi nhất định nhưng với nó Ông được ghi nhận rất cao trong âm nhạc và tiếng tăm của Ông thêm nâng bậc nhờ Nó. Với Tâm Ca là những lời nhắn gửi nên sống quay về bản tâm, nhìn nhận những điều tốt đẹp từ con người và xa lìa những thứ lừa bịp bề ngoài hay những nhân danh mị dân giả trá. Và bài hát có lẽ tôi thích nhất đó là bài "Giọt mưa trên lá"
Nó thể hiện quá rõ 'Nỗi đau Việt Nam" của những phân ly, hoang tàn và thiếu niềm tin. Nhưng cũng vẫn chất chứa nhiều hy vọng cho tương lai nếu chúng ta biết suy nghĩ lại.
Giọt mưa trên lá nước mắt mẹ già
Lã chã đầm đìa trên xác con lạnh giá.
Giọt mưa trên lá nước mắt mặn mà
Thiếu nữ mừng vì tan chiến tranh chồng về
Giọt mưa trên lá tiếng khóc oa oa
Ðứa bé chào đời cho chúng ta nụ cười
Giọt mưa trên lá tiếng nói bao la
Tóc trắng đậm đà êm ái ru tình già.
.
Giọt mưa trên lá tiếng nói thầm thì
Bóng dáng Phật về xoa vết thương trần thế
Giọt mưa trên lá tiếng nói tinh khôi
Lúc Chúa vào đời xin đóng đanh vì người
Giọt mưa trên lá tiếng khóc chơi vơi
Thế giới lạc loài chưa thoát ra phận người
Giọt mưa trên lá cố gắng nguôi ngoai
Nói với loài người : xin cứ nuôi mộng dàị
Và Tâm Ca sâu thẳm như vậy, đạo đức như vậy dễ dàng bị đạp đổ "đốt đền" bởi 10 bài Tục Ca của chính Ông. Những bài hát đánh thẳng vào những thứ dơ bẩn nhất, những ngôn từ tục tĩu người ta ưa nói lén với nhau để mà cười hí hí với nhau cũng một cách lén lút. Tôi không bàn sâu nội dung ở đây bởi nó vẫn còn là taboo trọng xã hội trọng đạo đức của ta (Bà con nào thích cứ tham khảo, nó có đầy trên mạng nhưng hãy bỏ qua định kiến rồi hãy chọc vào nó).
Giả sử tục ca số 6 Mạo Hóa để phê phán sự giả trá, thẩm mỹ viện mông má hình thể bên ngoài nhưng đạo đức bên trong đáng lẽ nên "thẩm mỹ viện" cho đẹp thì lại giữ y nguyên. Trích một đoạn nhẹ nhàng nhất:
Tôi có người yêu, cái đít to như Thẩm Thúy Hằng
Cái đít nhìn qua đã khiến cho ta phải ngỡ ngàng
Vừa to vừa lớn, như những mặt Vua
Mặt ông Tổng Thống, cũng phải thua
Nhưng có ngờ đâu cái đít em không phải thứ thiệt
Mấy chú Triều Tiên khuyến khích em bơm nhựa dưới thịt
Rồi khi cảm nóng, tiêm thuốc vào mông
Thì anh thầy chích, gẫy cả kim !
.
Tôi viết những lời này để cho thấy rõ tính đối chọi bên trong mỗi con người. Còn việc thích hay không lại phụ thuộc vào suy nghĩ và cảm nhận của từng người.
Giọt mưa trên lá nước mắt mẹ già
Lã chã đầm đìa trên xác con lạnh giá.
Giọt mưa trên lá nước mắt mặn mà
Thiếu nữ mừng vì tan chiến tranh chồng về
Giọt mưa trên lá tiếng khóc oa oa
Ðứa bé chào đời cho chúng ta nụ cười
Giọt mưa trên lá tiếng nói bao la
Tóc trắng đậm đà êm ái ru tình già.
.
Giọt mưa trên lá tiếng nói thầm thì
Bóng dáng Phật về xoa vết thương trần thế
Giọt mưa trên lá tiếng nói tinh khôi
Lúc Chúa vào đời xin đóng đanh vì người
Giọt mưa trên lá tiếng khóc chơi vơi
Thế giới lạc loài chưa thoát ra phận người
Giọt mưa trên lá cố gắng nguôi ngoai
Nói với loài người : xin cứ nuôi mộng dàị
Và Tâm Ca sâu thẳm như vậy, đạo đức như vậy dễ dàng bị đạp đổ "đốt đền" bởi 10 bài Tục Ca của chính Ông. Những bài hát đánh thẳng vào những thứ dơ bẩn nhất, những ngôn từ tục tĩu người ta ưa nói lén với nhau để mà cười hí hí với nhau cũng một cách lén lút. Tôi không bàn sâu nội dung ở đây bởi nó vẫn còn là taboo trọng xã hội trọng đạo đức của ta (Bà con nào thích cứ tham khảo, nó có đầy trên mạng nhưng hãy bỏ qua định kiến rồi hãy chọc vào nó).
Giả sử tục ca số 6 Mạo Hóa để phê phán sự giả trá, thẩm mỹ viện mông má hình thể bên ngoài nhưng đạo đức bên trong đáng lẽ nên "thẩm mỹ viện" cho đẹp thì lại giữ y nguyên. Trích một đoạn nhẹ nhàng nhất:
Tôi có người yêu, cái đít to như Thẩm Thúy Hằng
Cái đít nhìn qua đã khiến cho ta phải ngỡ ngàng
Vừa to vừa lớn, như những mặt Vua
Mặt ông Tổng Thống, cũng phải thua
Nhưng có ngờ đâu cái đít em không phải thứ thiệt
Mấy chú Triều Tiên khuyến khích em bơm nhựa dưới thịt
Rồi khi cảm nóng, tiêm thuốc vào mông
Thì anh thầy chích, gẫy cả kim !
.
Tôi viết những lời này để cho thấy rõ tính đối chọi bên trong mỗi con người. Còn việc thích hay không lại phụ thuộc vào suy nghĩ và cảm nhận của từng người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét