Thứ Hai, 9 tháng 10, 2017

Thiên Địa Nhân trong âm nhạc Việt Nam: NS Trịnh Công Sơn (Phần 3)


Nhạc Trịnh Công Sơn đa phần là nhạc buồn, u sầu và trầm lắng nhưng không phải vì vậy mà ông không có nhạc vui. Và một phần ít ỏi nhạc vui tươi của ông là tài sản vô giá trong gia tài âm nhạc của Trịnh. Ta thử xem xét một vài bài vui tươi của ông.


Có lẽ với "Quỳnh Hương" là một chút lạ lẫm với một một giai điệu trẻ trung, nhộn nhịp hiếm thấy trong Ông.
Ta mang cho em một đóa Quỳnh
Quỳnh thơm hay mội em thơm
Em mang cho ta một chút tình
Miệng cười khúc khích trên lưng
Vui vẻ là vậy nhưng vẫn rất đậm nét Trịnh. "Miệng cười khúc khích trên lưng" vẫn là nụ cười thầm bên trong, giấu kín, e ấp mà đối phương không thể biết được chứ không phải là cái cười phá lên đầy sảng khoái. Nhưng gần về cuối lại bắt đầu chuyển theo giọng điệu ưu sầu sẵn có trong ông
Ðêm này đêm
Buồn bã với những môi hôn
hay :
Ta mang cho em một chút buồn
Vì ta như sóng lênh đênh
Vẫn cứ là Trịnh là chỗ đó
.
Còn với "Ở Trọ" mang một chút hơi hướng Thiền ca thì với những câu
Tôi nay ở trọ trần gian
Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời
Hay:
Xin cho về trọ gần nhau
Mai sau dù có ra sao cũng đành
Nghe rất "Thoát" nhưng đoạn cuối lại nghe rất "Trịnh"
Ô hay là một vòng xinh
Tôi như người bỗng lênh đênh giữa đời 

Và có lẽ bài hát vui tươi tôi thích nhất ở Trịnh là bài "Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui" . Hãy sống, hãy tận hưởng, hãy vui tươi, yêu đời, yêu người trong từng khoảng khắc hiện tại





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng nổi bật

Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)

CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...