Chặng: Hội An
Từ đây là tiếp tục con đường trong mưa gần 500 cây số mà chúng tôi mắc phải trong suốt cuộc hành trình. Rời Quảng Ngãi trong cơn mưa càng lúc càng lớn. Dự định ghé cảng Dung Quất để thăm thú những công trình mang tầm quốc gia bị bỏ qua và một mạch lầm lũi trong mưa và chạy thẳng ra Hội An thì tay chân chúng tôi tê cứng muốn ngã cả xe, 160 cây số trong mưa mà cứ tưởng là 300 cây số. Tắm nước nóng cho các mạch máu giãn nở và sau đó hòa mình vào phố cổ.
Phố cổ Hội An là một thương cảng lớn được xây dựng từ thế kỷ 16 với cái tên Faifo hay còn gọi là Hải Phố và là Hoài Phố của các văn nhân với con sông Hoài nầm nập thuyền bè. Hội An giao thoa nhiều nền văn hóa do các thương gia xây dựng. Chùa Cầu là biểu tượng của Hội An do các thương nhân Nhật Bản xây dựng từ nhiều thế kỷ trước.
Kiến trúc cũng qua nhiều biến đổi nhưng ảnh hưởng nhiều nhất vẫn là Trung Hoa với dòng thương nhân Triều Châu, Phúc Kiến, Quảng Châu
Nói thật là tôi chưa cảm được Hội An lắm có lẽ do tôi chưa đi sâu vào Hội An và có thể là do thiếu một cô gái Hoài Phố để có cái nhìn thấu đáo và sâu thẳm hơn hehe
Chúng tôi thưởng thức cao lầu một đặc sản của Hội An. Lúc đầu tôi nghĩ cao lầu là món ăn của ba tàu nhưng qua tìm hiểu thì cả người Hoa cũng không công nhận đó là món ăn của mình. Có lẽ Cao Lầu là một món ăn dân gian được pha trộn qua thời gian và trở thành một cái gì riêng Hội An. Từng tô mì bốc khói được ngấu nghiến và bốc khói qua đằng miệng chúng tôi thật sảng khoái.
Đến thương cảng Hội An được hiểu lầm là hai thương gia cũng khá khoái trá. Người chủ khách sạn cứ chúng tôi là hai tay buôn tắc xuyên Bắc Nam. Nói chuyện thì biết ở Hội An có những vườn tắc khá lớn và các mối lái trong miền Nam hay ra mua tắc cảnh vào dịp Tết.
Chặng: Đà Nẵng
Rời Hội An kế hoạch là ghé thăm Mỹ Sơn một thánh địa Chăm Pa một tàn tích văn hóa Ấn Độ giáo còn sót lại được xem là lớn nhất tại Việt Nam. Nhưng mưa lại đổ hạt đã cản bước chân chúng tôi khi phải quay ngược lại gần 50 km đến Mỹ Sơn. Một sự nuối tiếc lớn cũng như nhiều sự nuối tiếc khác trong suốt cuộc hành trình và bắt buộc sẽ đi trong tương lai. Đành chạy thẳng ra Đà Nẵng theo con đường dọc biển ra Ngũ Hành Sơn.
Ngũ Hành Sơn như năm ngón tay chỉa thẳng lên trời để hứng trọn linh khí của trời đất giữa một vùng bằng phẳng ven biển. Ngũ Hành Sơn tương ứng năm ngọn Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ trong ngũ hành với Thủy Sơn to và đẹp nhất được du khách thăm quan
Trên ngọn Thủy Sơn là sự hài hòa giữa chùa, động và cảnh sắc thiên nhiên hữu tình bao quanh tô thêm nét huyền bí và kính cẩn tâm linh. Hai chùa lớn là Linh Ứng và Tam Thai với các động Huyền Không, Hoa Nghiêm, Linh Nham, Tàng Chơn và Vân Thông trong đó chùa Linh Ứng và động Huyền Không là đẹp và tôn nghiêm nhất
Ngũ Hành Sơn cũng nổi tiếng cả nước với nguồn đá hoa cương tuyệt đẹp và biết bao công trình và những tượng điêu khắc đã ra đời từ đây. Và Vũng Tàu với lề đường dọc biển đắt nhất Việt Nam có khi là cả thế giới lát toàn đá hoa cương xuất xứ từ Ngũ Hành Sơn. Đồng thời đây cũng là một vụ tai tiếng hao tiền tốn của từ một lãnh đạo giao thông tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu kiếm cú chót trước khi về hưu mà báo chí phản ánh một thời gian.
Rời Ngũ Hành Sơn ra Đà Nẵng là một chuỗi say xỉn với những người bạn cũ và cũng là sự tạm biệt người bạn đồng hành đón tàu trở lại về Nam do bận việc gia đình. Con đường tiếp theo là một sự độc hành riêng tôi cho trót quãng đường còn lại



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét