Thứ Hai, 4 tháng 3, 2019

CÓ NGHĨA HAY VÔ NGHĨA (PHẦN 5)



Nhớ đến một lần nói chuyện với thằng bạn thân nay đã định cư ở Mỹ
Nó: Chết tao còn không sợ thì tao chả còn sợ gì trên cuộc đời này nữa
Tôi: Chết thì dễ. Sống mới là khó. Sống cho ra sống, sống một cách đàng hoàng lại càng khó hơn

Nó làm tôi nhớ đến một bộ phim China đã xem lâu lơ lâu lắc. Tựa phim là "Sống" do diễn viên đầu trọc Cát Ưu đóng. Một bộ phim bi kịch cho ông đầu trọc này. Đã từng sống trong nhung gấm lụa hoa và ăn chơi trác táng, đến khi ổng nghĩ lại những sai lầm của mình để thay đổi là bắt đầu một chuỗi thảm kịch đổ xuống đầu mình như tán gia bại sản, cha mẹ mất rồi vợ chết, còn mỗi đứa con là niềm an ủi rồi cũng chết nốt. Đại loại là mọi thứ bất hạnh cuộc đời đổ xuống hết đầu ông này, lần lượt cái này đến cái kia như cơm bữa. Ổng cũng quằn quại, đau đớn dữ lắm, xong thì lại đứng lên cười khà khà lại tiếp tục "Sống" đúng với tiêu đề phim. Trong phim thì các nhân vật khác nhìn ông này mà thấy ái ngại giùm cho cuộc đời ông này luôn. Vừa ngại mà lại vừa thấy quái kiểu không biết ông này sao mà sống hay vậy với từng ấy thứ đổ xuống đầu, đã vậy cứ như "bố đếch quan tâm" cứ thế mà bố sống thôi. Nếu tôi là một nhân vật trong phim thì chắc tôi chỉ gặp ổng hỏi một câu thôi: "Sự tồn tại có mùi vị gì?"

Còn nếu có ai hỏi tôi: "Sự tồn tại có mùi vị gì?"
Thì tôi sẽ khẳng khái trả lời: "Đéo biết" hehe
Liu ý: "không mùi vị" của anh triết gia và "đéo biết" của Thằng Tui là hoàn toàn khác nhau

(Hết)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng nổi bật

Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)

CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...