Thứ Hai, 4 tháng 3, 2019

CÓ NGHĨA HAY VÔ NGHĨA (PHẦN 4)



Quay quẩn mãi với câu hỏi "Sự tồn tại có mùi vị gì?" thì lại thấy vớ vẩn. Biết quá vớ vẩn nhưng nó lại luôn tồn tại. Nghịch lý của sự Phi Lý chính là chỗ này.

Nhắc lại "Nhật ký kẻ mị tình" của Kierkegaard. Nó là quyển tiểu thuyết triết lý nửa hồi ký về cuộc tình có thật của Kierkegaard và người đẹp Regine Olsen sau một thời gian dài theo đuổi. Nhưng chỉ một năm sau đính hôn với cô nàng đã trả nhẫn với những lý do gửi nàng đại khái được trích lại:
"Hãy tha thứ người không có khả năng làm cho một cô gái hạnh phúc, dù cho y có đôi chút khả năng khác". Nhưng như Ông tự thú trong sách: "Tôi quá nặng đối với nàng, còn nàng thì quá nhẹ với tôi". Một giọng điệu vô cùng khệnh khạng - phải nói thật là vậy. Cô này thì đau khổ quằn quại, gục ngã ghê gớm và tìm mọi cách bấu víu để cứu vãn cuộc tình mà cô nàng chả hiểu tại sao lại vụn vỡ một cách phi lý như vậy. Sau này thì anh chàng triết gia sống hoàn toàn độc thân và bắt đầu viết hàng loạt sách triết học, bắt đầu nổi tiếng từ đấy với ngôn từ sến sẫm gửi tặng tất cả cho một tình yêu với Regine Olsen. Và "Nhật ký kẻ mị tình" là một thiên truyện trong cuốn sách "Hoặc là Hoặc là"

Thì nói thật với riêng tôi đánh giá Kierkegaard chỉ là điển hình của "một thằng khốn vô đạo đức" mà tôi có trích dẫn từ website tamlyhoctoipham.com

Bởi điều thứ nhất: Khốn nạn nhất trên cuộc đời của một con người là tạo cho người yêu, người bạn đời của mình trạng thái và tâm lý bất xứng với mình. Mà nói thật hầu hết đều là ảo tưởng hão huyền của chính họ mà thôi.

Bởi điều thứ hai: Quyển sách được xuất bản "Nhật ký kẻ mị tình" mang đến tiếng tăm cho Kierkegaard nhưng nó chỉ mang đến thuần nỗi đau cho Regine Olsen. Và mỗi đầu sách sau này như dành cho tình yêu đời mình một cách vô cùng bất nhẫn, đạo đức giả và được nhiều ca tụng là một tình yêu bất diệt - thì nói thật tôi thấy con người càng ngày càng nhảm nhí cả người cho lẫn người nhận. Thật sự với kiểu viết sách này của Kierkegaard thì tôi viết phải được vài quyển nhưng những người phụ nữ của tôi họ vẫn đang còn đời sống cá nhân của họ, những quyển sách dạng này chỉ mang lại bất hạnh đời họ là phần nhiều. Tôi cũng hoàn toàn có thể lắt léo nội dung và thêm bớt để thành một quyển tiểu thuyết và thêm mắm dặm muối vài ba thứ triết lý rắm rít để xuất bản nhiều khi lại ăn khách và nổi tiếng từ đấy. Nhưng thật sự tôi thấy chả đáng và cũng chả để làm gì với những cái thứ nhảm nhí rắm rít này.

Nên khi Kierkegaard triết lý: "Tôi nhúng ngón tay vào sự tồn tại – và nó chẳng có mùi gì ..." thì tôi hoàn toàn thấy hợp lý chả chút chi phi lý với chính con người Ông.

Vậy "Thật sự thì sự Tồn Tại có mùi vị gì?"
.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng nổi bật

Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)

CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...