22. ĐỊNH
KIẾN HÀNH ĐỘNG (ACTION BIAS)
Định kiến
21 là Định kiến không hành động thì Định kiến hành động sẽ là phần tiếp theo
Vậy nó là
gì?. Một ví dụ rất thực tế: Giả sử một nhóm thanh niên ra khỏi một hộp
đêm và bắt đầu tranh cãi, hét vào nhau và hành động một cách dữ dội. Tình hình
gần như leo thang thành một cuộc cãi lộn toàn diện. Các cảnh sát trong khu vực
- gồm một số trẻ, một số cao cấp hơn - giữ mình lại, theo dõi mọi chuyện từ xa
và can thiệp chỉ khi thương vong đầu tiên xuất hiện. Nếu không có nhân viên
giàu kinh nghiệm tham gia, tình trạng này thường kết thúc rất khác nhau: các
nhân viên trẻ, quá hăng hái không chống lại được định kiến hành động (action
bias) và xông vào ngay lập tức. Một nghiên cứu đã tiết lộ rằng sau can thiệp,
nhờ sự hiện diện từ tốn của các sĩ quan cấp cao, kết quả là ít thương vong hơn
Định kiến
hành động được nhấn mạnh khi một tình huống mới bắt đầu hoặc chưa rõ ràng. Khi
bắt đầu, nhiều nhà đầu tư hành động giống y như các nhân viên cảnh sát trẻ
trâu, sung độ bên ngoài câu lạc bộ đêm trong ví dụ trên: họ chưa đủ khả năng
phán xét thị trường để họ bù lại những hành động thái quá. Tất nhiên đây là một
sự lãng phí thời gian và tiền bạc. Khi Charlie Munger tổng hợp cách tiếp cận
của anh ấy để đầu tư: 'Chúng tôi đã có ?. . .? Kỷ luật bản thân để tránh làm
những điều ngu ngốc chỉ vì bạn không thể không hoạt động"
Như vậy,
định hướng này có ích lợi gì không? Trong môi trường săn bắt hái lượm thời tiền
sử của chúng ta, hành động phải vượt qua sự ngẫm nghĩ. Phản ứng nhanh như chớp
là rất cần thiết cho sự sống còn; sự cân nhắc có thể gây tử vong. Khi tổ tiên
của chúng ta nhìn thấy một hình bóng xuất hiện ở rìa của khu rừng - một cái gì
đó trông rất giống một con hổ nanh dài - họ không thể mất một chút nào để tìm
hiểu xem nó có thể là cái gì. Họ phải hành động một cách nhanh chóng. Chúng ta
là hậu duệ của những người phản ứng nhanh này. Nếu là hồi cổ xưa, tốt nhất là
nên chạy đi thật nhanh hơn là lần khần có thể làm mồi cho thú dữ. Tuy nhiên,
thế giới của chúng ta ngày nay rất khác; nó đủ cho sự bình tĩnh và cân nhắc,
cho dù bản năng của chúng ta có thể gợi ý khác đi.
Mặc dù
bây giờ chúng ta coi trọng việc chiêm nghiệm cao hơn, nhưng không hành động
hoàn toàn vẫn là một tội lỗi tổ tông. Bạn không có danh dự, không có huy
chương, không có tượng đài với tên bạn trên đó nếu bạn đưa ra quyết định đúng
đắn bằng cách chờ đợi - vì lợi ích của công ty, nhà nước, kể cả nhân loại. Mặt
khác, nếu bạn chứng tỏ sự quyết đoán và phán xét nhanh chóng, và tình hình được
cải thiện (mặc dù có lẽ tình cờ), thì có thể ông chủ của bạn, hoặc thậm chí thị
trưởng, sẽ bắt tay bạn. Xã hội to lớn ngày nay vẫn thích hành động thô thiển hơn
một chiến lược hợp lý nhưng chờ đợi quá lâu hay chả làm gì cả
Nói tóm
lại: trong hoàn cảnh mới hoặc chưa chắc chắn, chúng ta cảm thấy bắt buộc phải
làm điều gì đó, bất cứ điều gì. Sau đó chúng ta sẽ cảm thấy tốt hơn, ngay cả
khi chúng ta đã làm mọi thứ tồi tệ hơn bằng những hành động quá nhanh hoặc quá
thường xuyên. Vì vậy, mặc dù nó có thể không xứng đáng một cuộc diễu hành trong
danh dự, nếu một tình huống là không rõ ràng, giữ lại cho đến khi bạn có thể
đánh giá các tùy chọn của bạn. "Tất cả các vấn đề của nhân loại xuất phát
từ sự bất lực của con người khi ngồi yên lặng trong một căn phòng," (Nghĩa
là quyển sách nó xúi cứ liều mạng mà làm loạn chứ không phải tui - Lời thêm của
dịch giả hehe)
23. HIỆU
ỨNG ĐÀ ĐIỂU (OSTRICH EFFECT)
Quyết định phớt lờ những
thông tin tiêu cực hoặc nguy hiểm bằng cách “chôn” đầu vào cát, giống như một
con đà điểu.
Hiệu ứng đà điểu là thuật ngữ tâm
lý để chỉ hành động bạn sợ hãi phải đối mặt với sự thật giống như những con đà
điểu chôn đầu trong cát để ngụy trang giống lùm cây tránh kẻ thù. Ví dụ, vấn đề
tâm lý này có thể xảy ra khi bạn đang phải đối mặt với việc đưa ra các chỉ số
bán hàng cuối tháng của mình trong khi bạn không hoàn thành chỉ tiêu đã đề
ra.
Thật không may, cách duy nhất để
bạn thay đổi tình hình là phải đối mặt với sự thật và tìm ra hướng giải quyết
có tính thực thi cao nhất.
PS: Hiệu ứng này quá nổi tiếng rồi nên dịch giả làm biếng dịch thêm muốn tìm hiểu thêm cứ search là ra đầy
24.
THÀNH KIẾN DUY TRÌ HIỆN TRẠNG (STATUS QUO BIAS)
Thành
kiến duy trì hiện trạng là một định kiến cảm xúc; ưu tiên cho tình trạng hiện
tại. Đường cơ sở hiện tại (hoặc trạng thái) được lấy làm điểm tham chiếu, và
bất kỳ thay đổi nào lệch đường cơ sở đó được coi là mất mát. Thành kiến
duy trì hiện trạng phải được phân biệt khác với sở thích hợp lý cho nguyên
trạng (status quo ante), như khi trạng thái hiện tại của vấn đề là vượt trội so
với các lựa chọn thay thế có sẵn, hoặc khi thông tin không hoàn hảo là một vấn
đề đáng kể. Tuy nhiên, một lượng lớn bằng chứng cho thấy rằng Thành kiến
duy trì hiện trạng thường xuyên ảnh hưởng đến việc ra quyết định của con
người.
Thành kiến duy trì hiện trạng tương tác với các quá trình nhận thức phi hợp lý khác như sự căm ghét về những mất mát, định kiến tồn tại, hiệu ứng ưu đãi, sự trường tồn, sự ngược đãi và tránh né sự hối tiếc. Bằng chứng thực nghiệm cho việc phát hiện thành kiến duy trì hiện trạng được nhìn thấy thông qua việc sử dụng các thử nghiệm đảo ngược. Một số lượng lớn các ví dụ thực nghiệm và hiện nghiệm đời sống. Hành vi liên quan đến kế hoạch nghỉ hưu, sức khỏe và lựa chọn đạo đức cho thấy bằng chứng về thành kiến duy trì hiện trạng
Đối với hầu hết chúng ta, trực giác của chúng ta là nói không. Chúng ta
có thể nói điều gì đó giống như, “Có nhiều điều để sống hơn là niềm vui,” và
trích dẫn tầm quan trọng của các mối quan hệ của chúng ta với những người thân
yêu và sự kết nối với thực tế Và có lẽ đó là sự thật.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét