Thứ Hai, 15 tháng 4, 2019

VẤN ĐỀ CHAY MẶN TRONG ĐẠO PHẬT (Phần 1)


Hôm nay viết cái này bởi hiện nay tôi thấy nhiều người hiểu sai về nó (cả một số người tu hành - phải nói thành thật là vậy). Khi viết về nó làm tôi nhớ đến một người chị - chị là một phật tử thuần thành và trường chay mấy chục năm). Người chị này có một giai đoạn mỗi ngày tôi đã gửi chị một bản kinh tôi lựa chọn trong tam tạng kinh A Hàm (chị theo Phật giáo nguyên thủy của Thầy Thích Thông Lạc) và nếu có chỗ nào không hiểu thì tôi sẽ giảng cho chị hiểu bởi đa phần các phật tử ngày nay họ tu Phật nhưng gần như không bao giờ đọc hay tìm hiểu kinh sách Phật, và gần như Thầy họ giảng hay nói gì là họ tin răm rắp ngay (Người chị này thì dù không đọc kinh nhưng cũng không là người cuồng tín, ai nói cũng tin ). Gọi tôi giảng cho chị ấy là đúng và tôi cũng không cần phải khiêm tốn mà gọi là trao đổi chi cả, Bởi chị không hiểu hay không cảm nỗi bài giảng thì chị ấy nói và vặn vẹo tôi ngay liền thì là quá cha trao đổi nữa. Và trong đó có vấn đề Phật ăn chay hay ăn mặn?

Tôi nói với chị ấy một sự thật là Phật không phải là người ăn thuần chay. Khi tôi vừa nói với chị ấy điều ấy thì chị ấy nói ngay là Phật thiếu từ bi (Chị này thì chị ấy không kiêng nể hay răm rắp nghe kể cả lời Thầy chị ấy nếu chị ấy cảm thấy nó không đúng với cái nghĩ của chị ấy. Chị ấy dám nói luôn là Phật không từ bi là đủ hiểu 😜). Thì tôi có nói với chị ấy Phật và tăng đoàn thời ấy là những khất sĩ nghĩa là cầm bình bát mà đi xin ăn hằng ngày (sự thật là thế) thì người ta cho gì thì ráng mà ăn nấy chứ ở đó mà đòi hỏi phải cúng dường đồ chay thì tôi mới ăn còn đồ mặn thì tôi đếch thèm ăn đâu thì có nước mà chết đói 😂. Đặt vào thời Đức Phật thì phải hiểu còn nhiều rất nhiều đạo giáo khác và không phải đạo nào họ cũng ưa hay mến mộ Phật giáo như bây giờ đâu, ngược lại là thù ghét hẳn luôn. Đức Phật và các sư tăng khi đi khất thực thì nhiều khi ăn đá tới tấp từ các người tu giáo phái lẫn các tín đồ khác (Nhiều người họ còn còn bỏ các đồ rác rưởi và đồ dơ bẩn vào bình bát nữa kìa. Và có nhiều sư tăng chả xin được một chút đồ ăn gì luôn và buộc phải nhịn đói cả ngày (Mấy ngày nay Phật giáo bị chửi tới tấp và bị bôi nhọ bởi vạ lây từ vụ chùa Ba Vàng mà các phật tử nóng gà muốn oánh lộn lại thì hãy nhớ cho điều này: Nó là bình thường thôi so với tăng đoàn thời Đức Phật). 

Và tôi có nói thêm với chị ấy thì từ bi chả liên quan gì đến vấn đề chay hay mặn. Thế là chị ấy cãi um sùm lên liền (bà này dữ lắm 😞) ăn mặn tức là phải sát sanh động vật thì lấy gì gọi là từ bi. Thì tôi lấy ví dụ như một số vùng họ không phải là đất nông nghiệp mà mạnh về chăn nuôi (Nên nhớ quê hương Nepal của Đức Phật cũng không phải là vùng đất thuần nông) thỉ các món ăn chay thuần thực vật lại là các món xa xỉ phẩm, và việc ăn thuần chay của tăng đoàn lại gây tốn kém tiền bạc và phước điền của phật tử còn hơn ăn mặn. Và ăn thuần thực vật cũng là chính là giành tài nguyên đối với các giống gia súc sống bằng thực vật. Nhưng Phật dạy rất rõ là không sát sanh và khuyến khích sát sanh nghĩa là khi Phật tử cúng dường đồ ăn mặn cho sư tăng nếu sư tăng biết đó là đồ họ cố tình giết chóc để mời sư tăng thì không được phép ăn. Và các pháp dụng vật thực này Đức Phật gọi chế định là pháp Tam Tịnh Nhục (Các bạn tra google để tìm hiểu thêm). Đến đây bà chị này mới nói, đó là thời Đức Phật nó khác, còn bây giờ đã đầy đủ không thiếu thốn nữa hay Phật giáo đã được tôn trọng hơn thì tại sao không thuần chay mà mắc chi phải ăn mặn để khuyến khích sát sanh. Thì tôi nói với bà chị xin hãy đọc ở phần tiếp theo ☺️ 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng nổi bật

Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)

CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...