Thứ Ba, 16 tháng 4, 2019

CĂN BỆNH LẠ (CHƯƠNG 1)


Trên chuyến bay VT4832, hắn đang ngồi lẩm nhẩm như độc thoại với cái điện thoại mà hình nền là một cô gái. Chuyến bay không đông người lắm, một chuyến bay giá rẻ trái chuyến, đưa những con người từ đầu này đến đầu kia đất nước. Hắn cứ như thế đi lại đều đặn trên chuyến bay này, à có điều nó khác số hiệu lúc thì 3942, lúc thì 8756 chẳng hạn là thế. Nói là đều đặn là nói cho vui bởi cũng phải vài tháng một chuyến thôi, nhưng với hắn thế là đều đặn bởi hắn rất bận cho những chuyến đi xa như vậy. Hắn nhìn cô gái đang mĩm cười với hắn qua màn hình điện thoại. Cô ấy tên là Sương. Có nghĩa gì nhỉ với cái tên Sương, có thể là sương sáo, sương sâm mà cũng có thể là sương sớm, sương chiều thậm chí xương sườn, xương sống nếu nói theo kiểu trớt ngọng miền Nam.


Quên chưa giới thiệu tên hắn. Hắn là Hùng. Mà người ta hay gọi hắn là Hùng ben. Cái chữ Ben có nghĩa gì nhỉ? Xà beng, lang ben, xe ben, len ben.. Hắn cũng chả biết được, người ta gọi thế thì hắn biết là thế. Có hỏi thì người ta cũng chỉ cười phá lên sặc sụa mà thôi! Hắn là một giảng viên ngôn ngữ học, do là giảng viên mà lại chuyên ngành ngôn ngữ nên hắn nói rất nhiều và cũng hơi mắc bệnh dở người. Như hắn đang ngồi lảm nhảm với cái màn hình điện thoại như bây giờ chẳng hạn. Do chuyên ngành ngôn ngữ học nên hắn mới phân tách Sương thành những thành ngữ còn Ben thành những tục ngữ. Do chuyên ngành ngôn ngữ học nên hắn chém hết từ Đông sang Tây, từ vũ trụ học qua đến bẹn học. Với hắn tất cả mọi thứ trên cuộc đời này đều có ngôn ngữ riêng của nó hết. Nếu anh là chuyên gia về ngôn ngữ thì anh có thể bắt được hết mọi tín hiệu để giải mã nó. Như đàn bà có ngôn ngữ của đàn bà, mà nếu anh hiểu được nó thì anh sẽ chinh phục được họ. Và Sương chính là một nạn nhân của hắn!


Hắn tán Sương qua diễn đàn, thủ dâm với Sương trên facebook và khẩu dâm lẫn thị dâm trên zalo. Còn làm tình trên những chuyến bay. Hắn cứ đều đặn với Sương như vậy. Còn Sương chắc cũng sướng với hắn kiểu như thế - là do hắn đoán như ấy mà thôi. Hôm nay hắn bay ra thăm Sương sau hết loạt những tán, thủ, khẩu, thị như thường lệ. Rồi Sương lại bay vào bên hắn sau những sương, xẩm, lẩm, bẩm. Vâng! Hùng và Sương là một cặp, là cặp gì cũng chưa định danh rõ. Có thể là cặp táp, cặp nách, cặp kênh. Nhưng chắc chắn là khi cả hai gặp nhau nó bốc khói và tóe lửa
"Màu yên vụ treo những chuyến bay
Máu cường yên hóa những mặt trời"

*********************

Thứ Hai, 15 tháng 4, 2019

VẤN ĐỀ CHAY MẶN TRONG ĐẠO PHẬT (Phần 3)


Nói trước về bản chất Giới Luật của Đạo Phật trong phần 2 thì nay tôi quay lại về vấn đề chay - mặn trong Đạo Phật. Thật sự vấn đề trường chay hay ăn thuần thực vật có từ lâu đời rồi cả Đông và Tây như triết gia cổ điển Platon là một người trường chay và còn nhiều danh nhân nổi tiếng thế giới đều là người ăn chay (các bạn search "danh nhân ăn chay" nếu muốn tìm hiểu thêm). Và Phương Đông là cái nôi của ăn thuần thực vật, các đạo giáo đều có xu hướng khuyến khích ăn thuần thực vật. Đạo Phật nguyên bản không ăn thuần thực vật mà lý do tôi đã có giải thích trong phần 2, nhưng chuyện trường chay thì Đức Phật cũng chưa hề bác bỏ như tu sĩ Đề Bà Đạt Đa (Devadatta) - em họ của Đức Phật - đề xuất giới luật khổ hạnh cho các tu sĩ trong đó bao gồm chuyện trường chay thì Đức Phật chỉ nói các tu sĩ tùy lựa chọn của mình, trường chay hay tam tịnh nhục đều được. Cũng như chuyện tu khổ hạnh thì khi ngài Ma ha Ca Diếp (Mahākassapa) xin được phép tu khổ hạnh thì Đức Phật hoàn toàn đồng ý và còn có một bài pháp tán thán về pháp tu khổ hạnh nữa (tôi có một bài viết cũ về nó sẽ tìm lại và trích trong comment) dù Ngài luôn khuyên tăng giả và chúng sanh nên đi theo con đường Trung Đạo.

Và nguyên ủy thời Đức Phật hiện thế thì giáo pháp của Ngài chỉ dừng ở mức tạo Nghiệp từ "tạo tác" của Hành (hành động) chứ còn phần "tạo tác" của Ý thì Ngài chưa đặt nặng. Nói dễ hiểu là bạn có suy nghĩ bậy bạ gì cũng được hết, quan trọng là đừng biến nó thành Hành Động hay Lời Nói tạo Nghiệp là được. Qua đến Phật giáo Phát Triển thì khe khắt hơn khi đặt nặng luôn cả vấn đề Tâm tạo tác. Nghĩa là Nghĩ bậy cũng tạo Nghiệp. Và Phật Giáo phát triển khuyến khích hoàn toàn thuần chay. Như trên đã nói và cũng như tôi đã từng nói với bà chị là Ăn Chay được là cực kỳ tốt. Nhưng Ăn Chay mà Tâm Mặn hay như các món Chay Giả Mặn thì chính các bạn đã lại phạm giới "Tâm Tạo Tác" mà chính các bạn phải tuân thủ theo quy định của Phật Giáo Phát Triển đặt ra cho dù các bạn hay các sư Thầy cố ngụy biện như thế nào đi nữa. Đức Phật chưa hề khó khăn hay đặt nặng về vấn đề chay mặn trong đời sống phạm hạnh của mình và Phật tử, trong khi các bạn và hậu nhân tự đặt nặng nó ra quy định khắc khe rồi lại chính mình lại phạm vào quy định của mình.

Đạo Phật nguyên ủy mà Đức Phật muốn truyền bá là đạo giải thoát những trói buộc chấp trước thì chính các bạn lại tự mình tạo ra những dây trói mới cho các bạn. Cũng như các bạn tự tạo ra những giáo pháp giải thoát mới của riêng các bạn nhưng cũng chính các bạn lại vi phạm nó một cách dữ dội và tinh vi nhất.
(Hết)

VẤN ĐỀ CHAY MẶN TRONG ĐẠO PHẬT (Phần 2)


Trước khi quay lại vấn đề chay hay mặn thì tôi muốn nói đến vấn đề Giới Luật trong đạo Phật. Thật sự khi ban đầu Đức Phật hành đạo thì Ngài không ban bố bất cứ một giới luật nào cả. Để hiểu rõ điều này thì ta phải quay ngược lại quá khứ một tí. Những sư tăng thời kỳ đầu của Đức Phật thành phần chính yếu là các nhà balamon đã trải qua thâm nghiêm tu tập và đều là những thành tựu giả như anh em Kiều Trần Như, Xá Lợi Phất hay Đại Mục Kiền Liên ... . Họ đều là những thành phần đẳng cấp cao trong xã hội Ấn Độ thời bấy giờ. Vấn đề giới luật khi ấy là thừa thải bởi các sư tăng ấy đều là những bậc tôn túc tinh nghiêm giới luật và tự giới hay giới tâm của họ gần như trọn vẹn. Vấn đề giới luật chỉ được đặt ra khi tăng đoàn bắt đầu lớn mạnh và nhiều thành phần tham gia vào nó cả những tầng lớp thấp kém, ít học của Ấn Độ được phép vào tăng đoàn (giới tu hành Ấn Độ khi ấy phản đối dữ dội chính bởi điều này). Thêm một yếu tố nữa mà giới luật càng ngày càng nhiều hơn là tình trạng phân nhánh tất yếu khi từng đại đệ tử có các đệ tử riêng và tạo ra nhiều nhánh khác nhau (Điều này hoàn toàn dễ hiểu nếu lấy hệ quy chiếu tổ chức xã hội). Tạo ra hệ thống tăng đoàn như một tổ chức xã hội, một tôn giáo chưa bao giờ là mong muốn của Đức Phật nhưng nó là một điều hiển nhiên phải thế với mọi hình thái xã hội không riêng gì Đạo Phật.

Nhưng khi còn tại thế thì Đức Phật không hề nặng nề với những lỗi nhỏ. Nếu Ngài có la hay trách phạt cũng chỉ là những lỗi lớn như: 
- Không lo tu tập mà chỉ lo chuyện phiếm thế gian hay bàn luận vô bổ (hí luận)
- Chia bè phái, nói xấu nhau, chia rẽ tăng đoàn
- Truyền bá sai pháp của Ngài ra thế gian
- Dâm loạn, tham ô ... trong tăng đoàn
vv..vv
Và hầu như các đại đệ tử hay các bậc tôn túc khi đi khắp các nơi truyền pháp là tự giác tâm nguyện của chính họ chứ Đức Phật không ra lệnh anh A, anh B này nọ đi khắp Đông Tây Nam Bắc để truyền pháp của mình. Khi một tăng nhân đi hoằng hóa pháp thì họ xin Đức Phật và Ngài phải quán chiếu vị tăng nhân ấy đủ sức cả về giáo pháp lẫn tâm lực, nguyện lực để thực thi việc ấy không. Như trong một bài kinh tôi có đọc thì một tăng nhân xin đi hoằng hóa ở một vùng đất mà dân ở đó còn man rợ và hiếu chiến thì Đức Phật hỏi vị tăng nhân này nếu họ chửi rủa, đánh đập thậm chí là giết ông thì ông làm thế nào. Thì vị tăng nhân này trả lời là ông chấp nhận và sẽ Không Oán Hận họ nếu họ làm thế. Khi ấy Đức Phật mới cho phép vị tăng nhân này đi. 

Nói về giới luật thì có một thứ nếu hiểu sai thì sẽ gây những hiểu lầm và tạo ra những vấn nạn ngụy biện hay bảo vệ sự sai trái của hàng tăng nhân. Trong các kinh A Hàm thì các vị Thánh chứng quả họ không còn bị ràng buộc bởi Giới Cấm Thủ nữa ( xả bỏ chấp trước về giới luật). Quả chứng hàng sơ Thánh Dự Lưu (Sotàpanna = Tu-đà-hoàn) đã đoạn trừ được các kiết sử (trói buộc) gồm: thân kiến (sakkàya-ditthi), hoài nghi (vicikicchà), giới cấm thủ (silabata-paràmàsa). Các bạn tra google để tìm hiểu thêm nếu quan tâm. Và hình tượng các thánh tăng như Tế Điên hay một số bậc thành tựu giả không chấp trước giới luật là muốn diễn tả sự thoát trói buộc Giới Cấm Thủ. Nhưng cái nguy hại của nó là giới phàm tăng phá giới và đầy rẫy tham sân si ngụy biện cho những hành vi phóng đãng và phá giới của mình. Chắc nhiều bạn sẽ hỏi vậy Phật thuyết làm gì để bị hiểu sai và bị lợi dụng thì đạo Phật cũng như bất cứ đạo nào nếu muốn hiểu sai và làm sai thì sẽ phải sai thôi bất kể Phật có thuyết hay không! (Thực tế thì giáo lý Phật đạo hướng đến sự phá bỏ các chấp trước hay định kiến trói buộc con người để tìm đến Giải Thoát hoàn toàn)
(Còn tiếp)

VẤN ĐỀ CHAY MẶN TRONG ĐẠO PHẬT (Phần 1)


Hôm nay viết cái này bởi hiện nay tôi thấy nhiều người hiểu sai về nó (cả một số người tu hành - phải nói thành thật là vậy). Khi viết về nó làm tôi nhớ đến một người chị - chị là một phật tử thuần thành và trường chay mấy chục năm). Người chị này có một giai đoạn mỗi ngày tôi đã gửi chị một bản kinh tôi lựa chọn trong tam tạng kinh A Hàm (chị theo Phật giáo nguyên thủy của Thầy Thích Thông Lạc) và nếu có chỗ nào không hiểu thì tôi sẽ giảng cho chị hiểu bởi đa phần các phật tử ngày nay họ tu Phật nhưng gần như không bao giờ đọc hay tìm hiểu kinh sách Phật, và gần như Thầy họ giảng hay nói gì là họ tin răm rắp ngay (Người chị này thì dù không đọc kinh nhưng cũng không là người cuồng tín, ai nói cũng tin ). Gọi tôi giảng cho chị ấy là đúng và tôi cũng không cần phải khiêm tốn mà gọi là trao đổi chi cả, Bởi chị không hiểu hay không cảm nỗi bài giảng thì chị ấy nói và vặn vẹo tôi ngay liền thì là quá cha trao đổi nữa. Và trong đó có vấn đề Phật ăn chay hay ăn mặn?

Tôi nói với chị ấy một sự thật là Phật không phải là người ăn thuần chay. Khi tôi vừa nói với chị ấy điều ấy thì chị ấy nói ngay là Phật thiếu từ bi (Chị này thì chị ấy không kiêng nể hay răm rắp nghe kể cả lời Thầy chị ấy nếu chị ấy cảm thấy nó không đúng với cái nghĩ của chị ấy. Chị ấy dám nói luôn là Phật không từ bi là đủ hiểu 😜). Thì tôi có nói với chị ấy Phật và tăng đoàn thời ấy là những khất sĩ nghĩa là cầm bình bát mà đi xin ăn hằng ngày (sự thật là thế) thì người ta cho gì thì ráng mà ăn nấy chứ ở đó mà đòi hỏi phải cúng dường đồ chay thì tôi mới ăn còn đồ mặn thì tôi đếch thèm ăn đâu thì có nước mà chết đói 😂. Đặt vào thời Đức Phật thì phải hiểu còn nhiều rất nhiều đạo giáo khác và không phải đạo nào họ cũng ưa hay mến mộ Phật giáo như bây giờ đâu, ngược lại là thù ghét hẳn luôn. Đức Phật và các sư tăng khi đi khất thực thì nhiều khi ăn đá tới tấp từ các người tu giáo phái lẫn các tín đồ khác (Nhiều người họ còn còn bỏ các đồ rác rưởi và đồ dơ bẩn vào bình bát nữa kìa. Và có nhiều sư tăng chả xin được một chút đồ ăn gì luôn và buộc phải nhịn đói cả ngày (Mấy ngày nay Phật giáo bị chửi tới tấp và bị bôi nhọ bởi vạ lây từ vụ chùa Ba Vàng mà các phật tử nóng gà muốn oánh lộn lại thì hãy nhớ cho điều này: Nó là bình thường thôi so với tăng đoàn thời Đức Phật). 

Và tôi có nói thêm với chị ấy thì từ bi chả liên quan gì đến vấn đề chay hay mặn. Thế là chị ấy cãi um sùm lên liền (bà này dữ lắm 😞) ăn mặn tức là phải sát sanh động vật thì lấy gì gọi là từ bi. Thì tôi lấy ví dụ như một số vùng họ không phải là đất nông nghiệp mà mạnh về chăn nuôi (Nên nhớ quê hương Nepal của Đức Phật cũng không phải là vùng đất thuần nông) thỉ các món ăn chay thuần thực vật lại là các món xa xỉ phẩm, và việc ăn thuần chay của tăng đoàn lại gây tốn kém tiền bạc và phước điền của phật tử còn hơn ăn mặn. Và ăn thuần thực vật cũng là chính là giành tài nguyên đối với các giống gia súc sống bằng thực vật. Nhưng Phật dạy rất rõ là không sát sanh và khuyến khích sát sanh nghĩa là khi Phật tử cúng dường đồ ăn mặn cho sư tăng nếu sư tăng biết đó là đồ họ cố tình giết chóc để mời sư tăng thì không được phép ăn. Và các pháp dụng vật thực này Đức Phật gọi chế định là pháp Tam Tịnh Nhục (Các bạn tra google để tìm hiểu thêm). Đến đây bà chị này mới nói, đó là thời Đức Phật nó khác, còn bây giờ đã đầy đủ không thiếu thốn nữa hay Phật giáo đã được tôn trọng hơn thì tại sao không thuần chay mà mắc chi phải ăn mặn để khuyến khích sát sanh. Thì tôi nói với bà chị xin hãy đọc ở phần tiếp theo ☺️ 

Nhảm Về Nude


Như bài "Nghệ thuật Nude Art" có nói về ranh giới mỏng manh giữa nghệ thuật và dung tục thì phần này tôi nhảm tiếp về luật định hay những thứ cũng mơ hồ không kém khi nhắm đến nghệ thuật Nude. 

Đầu tiên có cái thứ gọi là thuần phong mỹ tục. Hiểu đúng nghĩa gốc nó là gì? Có thể gọi nó là những phong tục tốt đẹp mà tiếng Anh họ dịch nghĩa tương đương là fine custom . Nên nó phải được định danh hai thứ là phong tục và tốt đẹp. Những cái Phong Tục "Mới" thì cởi truồng trước đám đông bị khép vào vi phạm, còn Phong Tục "Cổ Xưa" chưa bị định danh bởi lớp vỏ ngoài thì chả có tí gì gọi là vi phạm (Ngày nay nhiều bộ tộc họ vẫn còn cởi truồng chồng nhỗng trước đám đông mà họ có thấy vi phạm gì đâu). Thứ tiếp chữ "tốt đẹp" thì cởi truồng trước đám đông là vi phạm theo quan điểm văn minh nhưng xấu hay đẹp thì cả về hình thức lẫn quan điểm là bậy bạ bởi đẹp hay xấu là quan điểm thuộc về mỹ học và đạo đức, và nó khá duy ý chí. "Xấu người đẹp ta" thể hiện rõ quan điểm duy ý chí của mặt mỹ học, còn cởi truồng là thiếu đạo đức thì người Hồi Giáo bịt kín mặt mày thì đạo đức đầy mình? Và Làm Tình thì phải mặc quần áo chỉ khoét lỗ những chỗ cần khoét mới là Đạo Đức?

Mà nói thật ở Việt Nam mình đa phần chụp hình nude xấu thứ nhất thuộc về kỹ thuật chụp và ý tưởng chụp nhưng một phần quan trọng hơn cả là người mẫu chụp nude. Người mẫu nude của mình chưa quen với việc cởi truồng trước người lạ nên đa phần ngại ngùng và khá cứng. Nên hầu hết tác phẩm nude Việt Nam nhìn rất chán. Sự thật là vậy! Nên nói mấy nhóm chụp nude ngoài thiên nhiên của Việt Nam mình tơ hơ làm xấu trước bàn dân thiên hạ như mấy "nhà học" của Việt Nam là rất ngu. Họ muốn chụp thì đa phần chọn chỗ sâu sâu, ít người để chụp hay chọn vào những giờ ít người qua lại để chụp là phần nhiều bởi đơn giản chả phải đạo đức gì mà họ hay mắc cỡ và sợ bị phán xét. Còn tụi Tây thì cần chó gì mà phải lén lút, tụi nó xin phép được chụp ở khu vực đó rồi đóng phí này nọ rồi làm việc. Nó có thể cô lập khu vực để làm việc chả phải do mắc cỡ hay sợ bị phán xét gì cả mà chỉ lo bị ảnh hưởng đến độ tập trung công việc thôi. Còn ở Việt Nam làm gì ai cho phép chụp nude công cộng đâu mà xin phép nên chỉ lén lút mà chụp thôi, rồi chấp nhận bị quy vào vi phạm chứ biết làm gì hơn bây giờ


Nói tiếp về các luật định cũng như các hô hào vi phạm di tích, danh lam thắng cảnh này nọ. Nói về luật định thì một số quốc gia họ có quy định cụ thể luôn về chuyện cởi truồng công cộng và cách thức xử lý luôn. Việt Nam mình hình như chưa có luật định cụ thể, chỉ là chung chung những khi ai phạm là quy kết vào như "vi phạm thuần phong mỹ tục" mà tôi trích dẫn trong phần 1 thì nó là không rõ ràng đối với vấn đề cởi truồng công cộng (nếu nó có cụ thể quy phạm "cởi truồng" thì tôi xin lỗi những lời phát biểu này). Và một số là quy định riêng cấp cơ sở như một số Chùa, Nhà Thờ... cấm mặc váy ngắn quá gối hay lộ vai trần ..vv.. Nói như thế này. Nếu nó là quy định cụ thể mà anh phạm phải thì bị phạt là đúng luật, còn không thì không được phép cấm và phạt. Không phải tùy ý chung chung luật định rồi muốn phạt ai thì phạt, muốn bẻ câu thế nào cũng được. Đó là quy cách ban hành luật theo thông lệ quốc tế luôn đấy. Còn nền luật pháp của Việt Nam mình vẫn còn mang nặng tính Lệ hơn là Luật, và việc ban hành Luật cũng như thực thi Luật thì là một mớ rác mà nhiều người hay độc mồm, độc miệng là "Luật Rừng"

Qua đến phần vi phạm di tích hay danh lam thắng cảnh thì như nói ở trên nếu nó là quy định cơ sở thì anh phạm, còn không thì chả phạm mẹ gì. Phải hiểu rõ "vi phạm" khác "xâm phạm". Anh vẽ bậy bạ hay đái bậy lên di tích là xâm phạm và nó có luật hẳn hoi để chế tài đấy. Còn anh "cởi truồng" thì xâm phạm cái con mẹ gì mà mấy luật gia Việt nam bốc phét bậy bạ. Anh cởi truồng xong thì di tích in mẹ cái bóng cởi truồng của anh lên tường à mà "xâm phạm di tích". Nhưng nói đi thì cũng nói lại, tại một số quốc gia còn nặng giáo điều nhất là Việt Nam thì có những thứ không ra luật thì cũng nên tôn trọng nhất là các cơ sở tôn giáo hay di tích lịch sử. Bởi khi anh phạm vào là "cộng đồng mạng" nó dập anh tan xương rồi chứ chưa chờ đến chính quyền ra tay. Sống tùy phong tục như thế mới là đúng.

Qua đến luật An ninh Mạng thì nó quy định không tuyên truyền, truyền bá văn hóa phẩm đồi trụy thì chụp ảnh nude post lên mạng facebook mới chỉ lòi tí đầu ti là thằng Mark nó treo mẹ lên cột điện rồi chứ ở đó mà đồi trụy. Muốn đồi trụy lắm mà có được đồi trụy đéo đâu ☺️

Qua đến chuyện mấy anh đạo đức học la làng cởi truồng tại Đà Lạt là "Bôi bẩn Đà lạt" thì lại nhớ đến việc tôi cởi truồng đi dọc Phá Tam Giang thì ra tôi đã bôi bẩn Phá Tam Giang thì:
"Tam Giang nàng hỡi. Khi tôi cởi truồng trước mặt em. Tôi đã bôi bẩn em và em trở nên xấu xí". Nên có thơ rằng:

"Khi anh cởi truồng ra
Em trở nên xấu xí
Nhưng em hãy chú ý
Đâu đó có tiếng cười
Cười thẹn thùng, mắc cỡ
Là những mỹ nhân ngư
Cười hô hố, nhở nham
Là đám ngư phu gã

Tiếng cười lan lan tỏa
Say đắm những niềm vui
Làm tay chèo thoăn thoắt
Tay lưới bỗng vung đầy
Tôm cá đang ngây ngất
Quăng lưới là được ngay

Tiếng cười mang hương vị
Điên đảo cả đất trời
Tiếng cười mang lao động
Thế mới là vinh quang
Tiếng cười thêm thơ mộng
*Do cái đuôi anh quẫy
trăng vàng chóe lung linh
Đêm thở trăng lùa nước
Tam Giang bỗng hóa mình*

Chú thích: Đoạn *...* là parody một câu thơ của đại thi hào Huy Cận 😇
Photo: Cô gái và nhánh xương rồng
Model: Mây lang thang




Thứ Ba, 9 tháng 4, 2019

Dịch Lời nhạc quốc tế (Phần 8)


Thêm lần nữa (Una Noche mas)
(Nhạc Hy Lạp)

Anh nhớ hình ảnh của em khi rời xa
Trái đất như chìm dưới chân anh
Anh như bay vào sự trống rỗng
Thứ không thể tránh khỏi trong cuộc sống
Làm thế nào anh có thể tưởng tượng?
Rằng anh có thứ gì đó để tặng em
Anh đang ở độ chín tới
Còn em trong tuổi trẻ đầy tràn của mình
Nhưng năm tháng không thứ tha.
Anh chỉ cầu xin em cho anh
Một đêm của tình yêu
Một đêm nữa của tình yêu
Để chúng ta lại quấn quýt mê say
Anh xé nát thân em để em không thể khóc
Trái tim em đang hóa đá
Tâm hồn em đang mất đi niềm vui sống
Trong khi cơ thể anh đang già
Anh chỉ cầu xin em cho anh
Một đêm của tình yêu
Một đêm nữa của tình yêu
Để em lại lừa anh thêm lần nữa
-----------------------------------


Một ngàn bước (Mi Pasos)
(Nhạc Tây Ban Nha)


Một bước tôi ra đi mãi mãi
Một bước mạnh
Một bước tới
.
Hai bước, tôi sẽ rời đi mà không nhìn em
Cho đến nay, tôi đã bước đi
Hai bước và tôi đã quên em
Ba bước tôi hướng về phía đông
Phía nam, phía tây
Ba bước, tôi nghĩ thế là nhiều, tôi nghĩ thế
.
Và khi nào em trở lại ?
Tôi cũng không trở về
Khi nào em quay về
Tôi đã đi rất xa
Và khi nào em sẽ trở về?
Một ngày hay mãi mãi
.
Bốn bước tôi muốn nhớ
Bốn bước tôi muốn biết
Em yêu tôi hay tôi yêu em?
.
Năm bước đã qua mà không đánh mất mình
Tôi đã đi rất nhiều như thế
Năm bước và tôi tha thứ cho em
.
Sáu bước đã qua, gần bước bảy
Tôi không còn biết đếm như thế nào
Một ngàn bước và hơn thế nữa,
tôi giữ mình đứng lại
.
Và khi nào em sẽ trở lại?
Hơn hết đừng chờ tôi
Khi nào em quay về
Tôi đã quay lại bước đầu
Và khi nào em trở lại?
Một ngày hay mãi mãi

--------------------------------------------------


Bản Tango cho Nefeli (to tango tis Nefelis)
(Nhạc Hy Lạp)


Hai thiên thần nhỏ
đến và lấy trộm
Dải băng vàng
Nefeli thường cài trên tóc,
để khác biệt với tất cả mọi người trong vườn nho.

Hai thiên thần nhỏ
Chúng mơ mộng về Nefeli
Chúng cho cô ăn lựu và uống mật ong,
để cô không thể nhớ, để cô quên đi những gì cô muốn,
Chúng tìm cách quyến rũ cô.

Dạ lan hương và Lily
Cướp đi mùi hương của cô ấy và mang nó vào mình
Trong khi thần tình yêu cười lớn,
Bắn những mũi tên về phía cô.

Nhưng thần Zeus nhân từ
Hút nước thanh xuân từ người cô
Hóa nó thành mây và bao bọc quanh thân
để bọn chúng không thể tìm thấy cô nữa
------------------------------------------

Lule Lule
(Nhạc Albani - Dịch bố láo )

Em trốn đi đâu vậy?
khi em đang giận
Tốt lắm sao

Nữ hoàng của tất cả các loài hoa
Tôi dành cho em, và chỉ cho em
còn em lại chỉ đang đùa giỡn tôi
chỉ biết đùa giỡn
còn sự an bình là thật

Em trốn đi đâu vậy?
Còn sự tự trọng của tôi?
Nó bốc mùi phân à

Nữ hoàng của tất cả các loài hoa
Tôi dành cho em, và chỉ cho em
còn em lại chỉ đang đùa giỡn tôi
chỉ biết đùa giỡn
Và niềm hạnh phúc là sự thật

Bài đăng nổi bật

Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)

CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...