Tôi đến Quảng Bình thì trời cũng đã về chiều . Động Phong Nha cách Đồng Hới gần 40 km và không thuận đường, một phần tôi cũng mới vừa đi Phong Nha chưa lâu nên quyết định không ghé Phong Nha thăm em Hiền mà nghỉ tại Đồng Hới thăm em Loan
Rảo quanh quanh biển Nhật Lệ để lấy khí trời một chút . Đồng Hới là một thành phố nhỏ khá yên tĩnh và lãng mạn với các cô gái Quảng Bình xinh đẹp . Nét đẹp của các cô gái Quảng Bình là nét đẹp tròn đầy với đặc trưng những mái tóc dài và nụ cười đã từng là biểu tượng của du lịch Việt Nam . Nét đẹp ấy có thể diễn tả như là Thúy Vân trong Truyện Kiều:
"Vân xem trang trọng tót vời
Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang"
Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang"
Có một nơi khá đặc biệt giáp tỉnh Quảng Bình và Hà Tĩnh chính là sông Gianh cũng là một vĩ tuyến phân cách khi xưa thời Trịnh Nguyễn tranh hùng. Và nhắc tới sông Gianh là cũng nhắc tới Hoành Sơn mà Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm đã truyền cho chúa Nguyễn Hoàng khi di cư về phía Nam : "Hoành Sơn nhất đái, vạn đại dung thân" và con đèo Ngang đã đi vào thơ ca của Bà Huyện Thanh Quan
"Bước tới đèo Ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen lá đá chen hoa
Lơ thơ dưới núi tiều vài chú
Lác đác bên sông chợ mấy nhà
........................................."
Cỏ cây chen lá đá chen hoa
Lơ thơ dưới núi tiều vài chú
Lác đác bên sông chợ mấy nhà
........................................."
Tôi cũng bước tới đèo Ngang để tìm lơ thơ dưới núi tiều vài chú nhưng chả thấy đâu, bên sông cũng chả có lác đác cái chợ nào cả



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét