Thứ Tư, 13 tháng 5, 2020

Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)


CƠN MƯA
(La pioggia - Nhạc Ý)

Em đọc báo biết rằng
Thời gian sẽ thay đổi
Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời
Và chim sẻ ở đó
Ngưng tiếng hót
Chúng sẽ không còn bay nữa
Em tự hỏi tại sao?

Em không bao giờ thay đổi
Không, em không bao giờ thay đổi!
Dù thế giới có thể sụp đổ
Nhưng nó có vấn đề gì với em đâu?
Mưa không làm ướt được tình đôi ta

Khi bầu trời trong xanh.
Mưa, mưa không thể tồn tại
Nếu anh nhìn thấy em
Vứt bỏ chiếc ô tình yêu
Điều đó bởi nó không cần thiết nữa
Không còn cần thiết, nếu anh vẫn ở đó.

Nhiệt độ xuống thấp
Mặt trời lặn sâu
Mùa đông làm mọi người sợ, nhưng
Có một ngọn lửa trong em
Nó sẽ không bao giờ tắt
Anh có biết tại sao không?




-----------------------------------------------------------





NGƯỜI CÓ ĐÔI MẮT ĐEN

(El De Los Ojos Negros - Nhạc Mexico)


Khi em nhìn vào mắt anh
Toàn thân như rung bần bật
Ước gì được nụ hôn anh
Để nếm đôi môi ngào ngọt

Mong chết để được anh yêu
Trói em bằng vòng tay cứng
Và nghe một ngày anh nói
Yêu em. yêu em rất nhiều

Người có đôi mắt đen làm em điên loạn
Bình hoa đầy em gửi hôm qua
Và bức thư nói lên tất cả
Người mắt đen ơi. Em muốn phát điên

Em muốn mình được làm gối mây
Để ve vuốt khuôn trăng đầy đặn
Để tai hứng những lời đường mật
"Rằng em đây có một trái tim yêu "

Người có đôi mắt đen kia ơi
Mang cho em tình yêu tốt đẹp
Đó là thứ mà em thích nhất
Bởi tình yêu thì có lỗi bao giờ




-----------------------------------------------------
CHUỐI 

(La Banane - Nhạc Pháp)


Không, tôi không bao giờ muốn làm việc trở lại
Hơn là chết
Không, tôi sẽ không bao giờ đi siêu thị nữa
Hơn là chết
Tốt hơn hãy để tôi
Tốt hơn hãy để tôi
Được ăn chuối của tôi
(Được giống như đồng chí Liên Xô: bóp cu ra đớp)

Tốt hơn hãy để tôi
Tốt hơn hãy để tôi
Ăn chuối của tôi trụi trần trên biển
Không, tôi không bao giờ muốn mặc lại
Hơn là chết
Thà chết còn hơn phải đứng dậy bởi các bạn yêu cầu
Chết còn hơn

Hơn hết hãy để tôi
Hơn hết hãy để tôi
Được ăn chuối của tôi

Tốt hơn hãy để tôi
Tốt hơn hãy để tôi
Ăn chuối của tôi trụi trần trên biển
Vâng thưa ngài, tôi biết đây là những đứa trẻ của ngài
Nhưng khi chúng nhìn thấy tôi, chúng luôn cười
Vì vậy, hãy để tôi, hãy để tôi, hãy để tôi, hãy để tôi
Tốt hơn hãy để tôi
Tốt hơn hãy để tôi
Được ăn chuối của tôi

Tốt hơn hãy để tôi
Tốt hơn hãy để tôi
Chết còn sướng hơn khi không ăn hết chuối.



-----------------------------------------------------------

NHÀ THÁM HIỂM
(Aventurera - Nhạc Mexico)

Bán tình yêu của em
Này người đàn bà phiêu lưu
Cho ông ta cái giá của niềm đau
Từ quá khứ của em
Và đó là
Cái giá mật ngọt từ đôi môi em
Hãy để ông ta trả bằng kim cương cho tội lỗi của mình
Hãy để ông ta trả bằng kim cương cho tội lỗi của mình

Bán tình yêu của em
Này người đàn bà phiêu lưu
Cho ông ta cái giá của niềm đau
Từ quá khứ của em
Kể từ tai tiếng số phận tàn khốc của em
Mùa xuân đáng ngưỡng mộ của em héo khô
Làm cho con đường của em bớt thô thiển
Hãy bán tình yêu của em, hỡi nhà thám hiểm
Bởi tai tiếng từ số phận tàn khốc của em
Mùa xuân đáng ngưỡng mộ của em héo khô

Hãy để ông ta trả bằng kim cương cho tội lỗi của mình
Hãy để ông ta trả bằng kim cương cho tội lỗi của mình








Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2020

CĂN BỆNH LẠ (CHƯƠNG 7)




"Ở một xứ sở diệu kỳ
Xa xôi và huyền bí
Tồn tại một giống người
Chúng là những kẻ du mộng
Chúng lấy mộng làm ngày và lấy đêm làm mộng

Chúng du hành không gian
Trên những đôi cánh tưởng
Chúng xuyên miền thời gian
Qua mộng mị biến hình

Chúng hóa thân tích tắc
Hiện tại lẫn tương lai
Cả một trời quá khứ
Thành một vùng hoang mơ"
(Trích: "Xứ sở diệu kỳ và những kẻ du mộng")


Phong trích một bài thơ nhỏ trong một tiểu thuyết mà hắn đang viết cho những người bạn và cho cả Thụy Vũ. Ban đầu hắn tính đặt tên tiểu thuyết này là "Những kẻ mơ hoang" nhưng sau một thời gian thì hắn quyết định đổi tên nó là "Xứ sở diệu kỳ và những kẻ du mộng". Một quyển tiểu thuyết mà hắn ôm ấp từ lâu và nay hắn chính thức hiện thực hóa nó thành văn bản. Một quyển tiểu thuyết hiện thực huyền ảo và nó chắc chắn không phải là tiểu thuyết ám chỉ. Hắn ghét nhất là các loại tiểu thuyết ám chỉ dù với bất kỳ lý do gì. Với hắn thì văn chương ám chỉ luôn là một thứ văn chương láu cá.


Hắn gửi nó cho Hùng, Quyết và Thụy Vũ nhưng ngoại trừ cả ba bản gửi có chung bài thơ như trên thì ngoài ra những bản gửi kèm theo những đoạn trích khác nhau lấy ra từ trong quyển tiểu thuyết của hắn. Mỗi bản là mỗi đoạn trích khác nhau. Hắn gửi cho họ không phải là thông báo hay ám chỉ hắn đang viết một quyển tiểu thuyết mới. Hắn không cần thiết thấy phải thông báo hay cần tham khảo từ họ. Hắn gửi bởi vì hắn thích gửi. Hắn gửi cho họ như là hắn gửi cho chính hắn mà thôi bởi hắn cũng nhận được một bản mà hắn soạn cho mình.


*


Quyết mời Tuyết một buổi hòa nhạc như một món quà đón cô về từ xứ Moscow lạnh giá. Một món quà mà Tuyết cho là quá ấm, thậm chí là nóng hôi hổi. Một buổi hòa nhạc mang chất rock dù mượn cổ điển làm chất dẫn nền.


Sau buổi diễn nhấm nháp khuya với chút bia lạnh làm mồi, Tuyết nói nàng ngạc nhiên khi Quyết lại nghe rock. Nàng ngạc nhiên cũng đúng bởi từ Quyết khó nhận biết là hắn có thể rock như vậy. Quyết cũng cho chút nhận xét về buổi diễn và về nhạc trưởng Lê Phí. Hắn nói quan tâm Lê Phí từ lâu và khá thấy tâm đắc con đường ông đang đi. Một người nghệ sĩ nhạc cổ điển tồn tại được trong thời buổi nhạc thị trường và giải trí lên ngôi. Tuyết hỏi hắn có quen với ông nhạc trưởng này à thì hắn nói không quen và người hắn quen trong giới nghệ thuật chỉ có Phong.


Rồi câu chuyện từ Lê Phí chuyển sang Lê Phóng từ lúc nào không hay.
"Anh nhận xét về con đường nghệ thuật của anh Phong như thế nào?" - Tuyết mở câu hỏi cho Quyết.
"Anh không phải người làm nghệ thuật nên anh không rõ nhưng anh chỉ nhận thấy Phong quá biệt dị trên con đường đi của mình" - Quyết trả lời cho câu hỏi của Tuyết.
"Là như thế nào anh?" - Tuyết đặt câu hỏi tiếp theo.
Quyết đem bức thư về "Xứ sở diệu kỳ và những kẻ du mộng" cho Tuyết xem. Hắn nói Tuyết đọc và cho nhận xét về nó.


Tuyết đọc xong và khá trầm ngâm. Cô nói cô không hiểu ý Phong là như thế nào nhưng theo chuyên ngành tâm lý học mà cô đang theo đuổi thì cô nói Phong đang đứng trước một bước ngoặc khá lớn về tâm lý. Quyết đồng ý ngay với nhận xét này của Tuyết và hắn nói rằng Phong quyết chọn một con đường khó để đi và chưa biết nó sẽ đưa Phong đến đâu.


"Anh có nghĩ Phong thành công không?"
"Anh không biết. Nhưng anh nghĩ Phong vẫn sẽ làm thôi. Tính Phong là vậy. Chỉ là Phong bớt suy nghĩ quá nhiều đi thì hay hơn"
"Em hỏi hơi cá nhân một chút. Còn con đường anh sẽ đi thì như thế nào?"
"Có lẽ sẽ hơi giống con đường Lê Phí một tí. Với anh phải tồn tại trước đã rồi mới có thể làm bất cứ điều gì mà bản thân mình cho là cần nên làm. Phải sinh tồn trước rồi mới có thể tồn sinh"

**************

Bài đăng nổi bật

Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)

CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...