Buổi họp mặt thường kỳ của bộ ba xe pháo mã hôm nay thêm một thành viên mới toanh. Đã mới mà còn trái giới, trái phong tục lẫn tập quán của nhóm thuần độc mộc này. Khi Hùng giới thiệu Mây với hai anh chàng còn lại thì ngạc nhiên chỉ là phần nhỏ thôi bởi cả hai cũng đã gặp Mây rồi trong bệnh viện trước đây. Không ngạc nhiên nhưng có phần hơi bất ngờ cùng thú vị, tất nhiên là thế, bởi chả thằng đực nào lại chả chờ mong các bóng hồng quanh quẩn bên mình mà ở đây lại là một bóng hồng gợi cảm và nóng bỏng như Mây. Nhưng cũng có chút ngại ngùng trong mở đầu câu chuyện bởi khi toàn đàn ông với nhau thì sự bỗ bã và ăn nói không cần giữ kẽ chiếm phần lớn câu chuyện của họ. Nhưng với một cô gái lạ xuất hiện thì lập tức các tay bựa bãi đột xuất biến thành những quý ông từ lúc nào không hay biết.
Đó chỉ nói riêng với những cô gái khép kín, còn với Mây thì bản chất khá hòa đồng và lắm chuyện nên chỉ cần một thời gian ngắn là mọi thứ quay lại khá nhanh lại phong cách ban đầu. Cuộc trò chuyện liên tu bất tận về mọi thứ trong cuộc sống nay được bổ sung mở rộng thêm những mảng miếng mà gái hay quan tâm . Câu chuyện bắt đầu từ bản Ballad sau dần dần chuyển qua điệu Tango và Pasodoble và cuối cùng kết bằng thứ âm nhạc Heavy Metal. Và tranh cãi nẩy lửa phần lớn là giữa Mây và tôi. Mây nhận xét là tôi đánh giá mọi thứ về phụ nữ hơi kỳ lạ, quái đản và có phần phát xít. Cô nói cô rất ngạc nhiên khi biết tôi là một nhà văn viết ngôn tình mà lại có suy nghĩ quái lạ và khác biệt như vậy về phụ nữ. Tôi cũng chả vừa gì, với bản tính dùi đục mắm cáy, nói ngay với Mây để hiểu rằng một tiểu thuyết gia ngôn tình không có nghĩa là họ sẽ phải sống theo kiểu ngôn tình và phải luôn hiểu phụ nữ theo cách truyền thống thông thường.
"Anh nói chuyện nghe phi lý lắm. Nếu không như vậy thì anh sẽ viết gì để thuyết phục được các độc giả là nữ giới" - Mây chu mỏ tranh cãi ngay lập tức.
"Độc giả các cô nếu viết như thông thường thì chỉ vài ba tác phẩm cùng một tác giả với cùng một kiểu viết y xì để thỏa mãn thị hiếu để ve vuốt các cô thì y như là các cô sẽ sớm chán và tiếp tục tìm kiếm một tác giả với các tác phẩm khác để tiếp tục ve vuốt tập hai theo một chiều hướng biến hóa khác của nó" - Tôi trả lời Mây những lời như vậy
Mây tiếp tục trề môi: " Nhưng ngôn tình chủ yếu là để giải trí thì phụ nữ chúng tôi cần ve vuốt để thoải mái, để mơ mộng trước những căng thẳng và bất toại nguyện cuộc sống thì có gì là sai?"
Đó chỉ nói riêng với những cô gái khép kín, còn với Mây thì bản chất khá hòa đồng và lắm chuyện nên chỉ cần một thời gian ngắn là mọi thứ quay lại khá nhanh lại phong cách ban đầu. Cuộc trò chuyện liên tu bất tận về mọi thứ trong cuộc sống nay được bổ sung mở rộng thêm những mảng miếng mà gái hay quan tâm . Câu chuyện bắt đầu từ bản Ballad sau dần dần chuyển qua điệu Tango và Pasodoble và cuối cùng kết bằng thứ âm nhạc Heavy Metal. Và tranh cãi nẩy lửa phần lớn là giữa Mây và tôi. Mây nhận xét là tôi đánh giá mọi thứ về phụ nữ hơi kỳ lạ, quái đản và có phần phát xít. Cô nói cô rất ngạc nhiên khi biết tôi là một nhà văn viết ngôn tình mà lại có suy nghĩ quái lạ và khác biệt như vậy về phụ nữ. Tôi cũng chả vừa gì, với bản tính dùi đục mắm cáy, nói ngay với Mây để hiểu rằng một tiểu thuyết gia ngôn tình không có nghĩa là họ sẽ phải sống theo kiểu ngôn tình và phải luôn hiểu phụ nữ theo cách truyền thống thông thường.
"Anh nói chuyện nghe phi lý lắm. Nếu không như vậy thì anh sẽ viết gì để thuyết phục được các độc giả là nữ giới" - Mây chu mỏ tranh cãi ngay lập tức.
"Độc giả các cô nếu viết như thông thường thì chỉ vài ba tác phẩm cùng một tác giả với cùng một kiểu viết y xì để thỏa mãn thị hiếu để ve vuốt các cô thì y như là các cô sẽ sớm chán và tiếp tục tìm kiếm một tác giả với các tác phẩm khác để tiếp tục ve vuốt tập hai theo một chiều hướng biến hóa khác của nó" - Tôi trả lời Mây những lời như vậy
Mây tiếp tục trề môi: " Nhưng ngôn tình chủ yếu là để giải trí thì phụ nữ chúng tôi cần ve vuốt để thoải mái, để mơ mộng trước những căng thẳng và bất toại nguyện cuộc sống thì có gì là sai?"
"Tôi không nói nó sai mà hoàn toàn chính xác với mọi loại ngôn tình hiên nay. Nhưng tôi không phải là nhà văn ngôn tình kiểu vậy. Còn muốn biết nó khác biệt như thế nào thì hôm nào tôi gửi cho cô một bản đọc thử rồi có thứ để tranh cãi tiếp" - Tôi cười hì hì với Mây cũng chỉ để giảm bớt sự căng thẳng không cần thiết trong tranh luận.
Khi tôi và Mây cãi lộn chí chóe như vậy thì chỉ thấy Quyết và Hùng ngồi cười khà khà. Hùng quay sang nói với Mây khi cho Mây nhập nhóm thì biết ngay là Mây và tôi sẽ rất hợp nhau. Mây vặn ngay là chả thấy hợp tí nào chỉ thấy toàn trái ngược mọi thứ thôi. Hùng phán ngay là hợp cái cách khoái tranh cãi và ăn nói móc họng như nhau. Rồi hắn cười hà hà còn Mây thì trợn trừng mắt bảo hắn làm như hiền lành lắm vậy. Mọi thứ trở nên nhộn nhạo trong buổi gặp mặt đầu tiên như thế. Chợt Hùng bỗng ra ngoài nghe điện thoại gì đấy và một lúc sau dẫn vào một cô gái. Đó chính là Sương.





