Hùng đang ngồi với tôi. Hắn than phiền là dạo này hắn mất ngủ bởi cơn ngứa ngày càng gia tăng. Và hắn thấy cơ thể hắn hình như mọc lông. Không phải thứ lông mềm mại như lông con người mà nó hơi cứng và rậm như lông chó đen. Nó dần nhu nhú trên những vết gãi chảy nước của hắn. Hắn hỏi tôi có thấy gì thay đổi trên người hắn không? Tôi thì chả thấy gì khác biệt trên con người hắn cả và hỏi hắn đi khám chưa. Hắn trả lời là đã đi khám rồi và kết luận y như tôi nói với hắn. Tôi chỉ nói là tôi cảm thấy hắn hơi đen hơn trước.
Một người bạn mà tôi quý hắn đang mọc lông. Như hắn tự nhận thấy như thế. Còn tôi có mọc lông không khi tôi hỏi hắn ngược lại khi hắn ngó tôi thì hắn trả lời hình như tôi rồi cũng sẽ sắp ngứa và mọc lông giống hắn. Tôi phì cười! Không biết lông tôi rồi sẽ màu gì. Có thể là màu vàng như lông bò chẳng hạn. Tôi nói hắn có thể đang căng thẳng nên sinh ra ảo giác mà khoa học tâm linh hay gọi là ảo thị. Tôi khuyên hắn nghỉ ngơi và nếu được thì định tâm bằng những phương pháp Thiền Định thử xem. Thì hắn trả lời hắn là một Thiền nhân từ lâu nay. Và hắn nói cũng có thể những lời tôi là đúng. Khi hắn định tâm thì hắn không cảm thấy gì cả. Hắn chỉ thấy hắn mọc lông khi hắn cứ suy nghĩ quẩn quanh.
Chuyện lông cỏ cũng mau qua với hắn. Tôi phải công nhận hắn tài ở khoản này. Cái gì hắn muốn cho qua là hắn cho qua cái một không một chút bận tâm nữa. Nhiều người hay luôn miệng cho qua hay đấy chỉ là chuyện nhỏ nhưng thật tình thì tôi thấy họ dằn xé suốt cả phần đời còn lại của họ. Cái mà tôi hay nói tuýp người khoái làm ra vẻ. Mà những dạng người như vậy thì thì đa phần tôi thấy họ khổ. Nỗi khổ không dám nhận thấy mình. Nỗi khổ sợ hãi chính mình mà không dám nhìn nhận thực tại. Như tôi không thích Quyết bằng Hùng bởi Quyết mắc căn bệnh như vậy. Cũng thông cảm cho anh ấy bởi nề nếp gia đình dạy anh ấy phải như thế. Phải luôn mạnh mẽ và ổn định trong mọi sự kỳ vọng của gia đình và xã hội. Quyết cũng là một người bạn mà tôi quý. Nhưng do suy nghĩ và lối sống khác biệt mà không thân nhau được. Quyết và Hùng lại tâm sự trò chuyện nhau tốt hơn tôi dù cả hai gặp nhau là tranh cãi nhau kịch liệt. Chắc hẳn có lẽ là do bản tính mau qua mọi chuyện của Hùng.
Một người bạn mà tôi quý hắn đang mọc lông. Như hắn tự nhận thấy như thế. Còn tôi có mọc lông không khi tôi hỏi hắn ngược lại khi hắn ngó tôi thì hắn trả lời hình như tôi rồi cũng sẽ sắp ngứa và mọc lông giống hắn. Tôi phì cười! Không biết lông tôi rồi sẽ màu gì. Có thể là màu vàng như lông bò chẳng hạn. Tôi nói hắn có thể đang căng thẳng nên sinh ra ảo giác mà khoa học tâm linh hay gọi là ảo thị. Tôi khuyên hắn nghỉ ngơi và nếu được thì định tâm bằng những phương pháp Thiền Định thử xem. Thì hắn trả lời hắn là một Thiền nhân từ lâu nay. Và hắn nói cũng có thể những lời tôi là đúng. Khi hắn định tâm thì hắn không cảm thấy gì cả. Hắn chỉ thấy hắn mọc lông khi hắn cứ suy nghĩ quẩn quanh.
Chuyện lông cỏ cũng mau qua với hắn. Tôi phải công nhận hắn tài ở khoản này. Cái gì hắn muốn cho qua là hắn cho qua cái một không một chút bận tâm nữa. Nhiều người hay luôn miệng cho qua hay đấy chỉ là chuyện nhỏ nhưng thật tình thì tôi thấy họ dằn xé suốt cả phần đời còn lại của họ. Cái mà tôi hay nói tuýp người khoái làm ra vẻ. Mà những dạng người như vậy thì thì đa phần tôi thấy họ khổ. Nỗi khổ không dám nhận thấy mình. Nỗi khổ sợ hãi chính mình mà không dám nhìn nhận thực tại. Như tôi không thích Quyết bằng Hùng bởi Quyết mắc căn bệnh như vậy. Cũng thông cảm cho anh ấy bởi nề nếp gia đình dạy anh ấy phải như thế. Phải luôn mạnh mẽ và ổn định trong mọi sự kỳ vọng của gia đình và xã hội. Quyết cũng là một người bạn mà tôi quý. Nhưng do suy nghĩ và lối sống khác biệt mà không thân nhau được. Quyết và Hùng lại tâm sự trò chuyện nhau tốt hơn tôi dù cả hai gặp nhau là tranh cãi nhau kịch liệt. Chắc hẳn có lẽ là do bản tính mau qua mọi chuyện của Hùng.
