Chữ "Trầm" như đại diện cho âm nhạc Trầm Tử Thiêng, nói không quá nó cũng đại diện luôn cho âm nhạc Việt Nam. Âm nhạc Việt Nam đa phần nhạc buồn nhiều hơn nhạc vui. Âm Tính mạnh hơn Dương Tính. Đa đoan nhiều hơn trầm tỉnh. Tôi nhắc đến tính chất "Trầm Tỉnh" để bắt đầu muốn viết về phổ "Trầm" của Trầm Tử Thiêng vậy!
Trầm Tỉnh với cái chữ Tỉnh (tỉnh thức, sáng suốt, vô sự) ở đây khác với chữ Tĩnh (tĩnh lặng) mà chúng ta hay sử dụng trong cuộc sống hay cuộc đời. Cái phổ "Trầm" của Trầm Tử Thiêng rất rộng nhưng tôi chỉ viết vài mốc theo riêng tôi là quan trọng với chính Trầm Tử Thiêng (Bản thân cuộc đời Ông cũng là một cuộc đời đầy đa đoan và là chứng nhân cho từng chữ Trầm đời mình) gồm Trầm Khổ, Trầm Buồn, Trầm Bình và Trầm Tỉnh
Cái đầu tiên nhất đời Người có lẽ chính là Khổ. Chúng ta ra đời với tiếng khóc ban đầu chứ không phải là nụ cười. Và cái Khổ sẽ gần như bám suốt thân phận của chúng ta. Như Đức Phật Thích Ca Mâu Ni cũng đã từng đề cập nhiều nó trong Tứ Diệu Đế (Khổ, Tập, Diệt, Đạo) với Khổ đứng đầu mà Ngài gọi là Tám thứ khổ gồm có: sanh khổ, lão khổ, bệnh khổ, tử khổ, ái biệt ly khổ, cầu bất đắc khổ, oán tắng hội khổ, ngũ ấm thạnh khổ (Trích nguyên văn còn để viết sâu về Phật Pháp thì hơi ngoài bài viết này)
Và Cái tôi gọi là TRầm Khổ thì có lẽ không thoát ngoài những cái thứ Khổ mà Đức Phật đã tóm gọn ở trên.
Và bài hát đại diện tôi chọn cho Trầm Khổ của Trầm Tử Thiêng là bài Tưởng Niệm
Một bài hát mà tôi thấy như tóm gọn về Cái Khổ của thân phận đời Người vậy:
"Ta nghiêng tai nghe lại cuộc đời, thì hãi hùng hoàng hôn chợt tới
Ta nghiêng vai soi lại tình người, thì bóng chiều chìm xuống đôi môi
Đang đam mê cho đời nở hoa, chợt bàng hoàng đến kỳ trăn trối
Đang nâng niu cuộc tình lộng lẫy, bỗng ngỡ ngàng hụt mất trên tay
Ta khổ đau một đời, để chết trong tình cờ
Ta tìm nhau một thời, để mất nhau vài giờ
Bàn tay làm sao giữ, Một đời vừa đi qua
Bàn tay làm sao giữ, Một thời yêu thiết tha"
Ta nghiêng vai soi lại tình người, thì bóng chiều chìm xuống đôi môi
Đang đam mê cho đời nở hoa, chợt bàng hoàng đến kỳ trăn trối
Đang nâng niu cuộc tình lộng lẫy, bỗng ngỡ ngàng hụt mất trên tay
Ta khổ đau một đời, để chết trong tình cờ
Ta tìm nhau một thời, để mất nhau vài giờ
Bàn tay làm sao giữ, Một đời vừa đi qua
Bàn tay làm sao giữ, Một thời yêu thiết tha"
Nhưng cái hay bài hát ở chỗ Khổ đấy nhưng không Bi Lụy mà
"Mang ơn em trao tình một lần, là kỷ niệm dù không đầm ấm
Mang ơn em đau khổ thật đầy, là nắng vàng dù nhốt trong mây Mang ơn trên cho cuộc đời ta, vài vạn ngày gió cuồng mưa lũ
Trong cơn đau một vùng hương khói, kéo ta về, về cõi hư vô"
Và nó một điều rất thoát của Trầm Tử Thiêng mà tôi từng đề cập trong phần Chữ "Tử" mà tôi đã từng nói với "Sắc Tím" cao vút của nó.
Nói đến "Thân Phận" thì chúng ta hay nhắc theo nó là "Tình Yêu". Nói không ngoa thì thân phận Người sinh ra đời này để hướng đến "Tình Yêu". Tình Yêu ở đây không chỉ là tình yêu nam nữ mà nó còn là tình yêu người và người, tình yêu cuộc sống, tình yêu với vạn vật xung quanh Ta.
Và Bài "Kinh Khổ" - một bài hát nổi tiếng nhất của Trầm Tử Thiêng muốn diễn tả nỗi khao khát rất Người này trong mỗi đời người
"Từng dài âu lo. Từng đêm đợi chờ. Mộng thật cam go
Miễn là mai niềm đau thành nụ cười"
Miễn là mai niềm đau thành nụ cười"
"Rồi ngày sinh ly. Rồi đêm từ biệt.
Còn lại đêm nay với vòng tay tình yêu người và người"
Bỗng nhìn nhau gọi nhau thật đậm đà"
"Xin cho me. Trọn niềm tin đêm nay.
Người sẽ về. Trước khi trời bủa tối
Xin cho me. Một giờ im kinh động.
Người sẽ về. Dù rách rưới tả tơi
Người về một giờ một đông thêm
Người đi càng giây càng không còn
Một thời điêu linh. Một phen hoạn nạn
Còn lại hôm nay những lời kinh tình yêu đầy nhiệm mầu"
Người sẽ về. Trước khi trời bủa tối
Xin cho me. Một giờ im kinh động.
Người sẽ về. Dù rách rưới tả tơi
Người về một giờ một đông thêm
Người đi càng giây càng không còn
Một thời điêu linh. Một phen hoạn nạn
Còn lại hôm nay những lời kinh tình yêu đầy nhiệm mầu"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét