Thứ Ba, 22 tháng 5, 2018

Tùy bút: Trên đỉnh non cao

Có lẽ cái cảm giác khi đứng trên đỉnh núi mà ai đã từng trải qua thì phải nói là tuyệt vời. Cảm giác khi ta đứng trên đỉnh và mở rộng tầm mắt là những chân trời rộng mở phía trước, phía dưới là những cảnh vật xa xa ngai ngái cũng có khi là gần gũi bởi ta có thể đã thấy qua chúng trên từng chặng đường chinh phục độ cao. Nhưng có lẽ cái cảm giác thích thú nhất vẫn là cảm giác chiến thắng, ta đã phải vượt qua bao nhiêu vất vả, trèo đèo, vượt núi để đến được cái đích này. Tới đích là điều ai cũng mong muốn nhưng nếu ta lỡ chân trượt ngã và trở về lại về điểm xuất phát thì hoặc là ta sẽ bỏ cuộc hoặc ta sẽ đứng dậy để tiếp tục cuộc chơi. Và sự trở lại có thể khiến ta chậm hơn từng bước chân bởi dù gì ta cũng sẽ có chút hoảng sợ, một chút gì đó cần phải cẩn thận suy xét hơn cho chặng đường dài phía trước. Nếu ta tới được đích sau những lần vấp ngã thì chắc chắn nó còn tuyệt thú hơn nhiều khi chỉ lần đầu là đã tới được đỉnh. Nhưng nếu lỡ ta không thể tới đỉnh dù ta đã cố gắng hết sức, bởi sức ta có hạn thì ta vẫn có quyền tự hào bởi ta đã chiến thắng chính ta. Ta chưa hề là người bỏ cuộc. 

Ngẫm lại trong cuộc đời cũng gần giống vậy. Không phải cứ thứ gì ta muốn là ta sẽ có được. Nếu phải có được bằng mọi giá, bằng mọi thủ đoạn, bằng mọi sự tranh giành khốc liệt nhất nhưng nhiều khi không đáng giá để làm điều ấy thì cái chiến thắng ấy, cái chiến lợi phẩm ấy liệu có thực sự là phần thưởng của cuộc đời, là Hạnh phúc đích thực. Thành công bằng chính tài năng và năng lực của mình thì là điều quá tuyệt vời. Nhưng nếu lỡ Thất bại dù đã cố gắng hết sức và dám nhìn nhận sự thật, dám can đảm buông bỏ cũng đều là những phẩm chất quý giá mà con người muốn hướng tới.

Nhắc tới núi thì tôi lại chợt nhớ đến một thời cứ khoảng 4 - 5 giờ sáng là tôi lên Núi Lớn gần nhà tôi để ngồi Thiền Định dưới một gốc me. Miền Nam thì không có bốn mùa chỉ có hai mùa mưa nắng nên tôi vẫn còn nhớ đến mùa ướt đẫm chỗ ngồi sau cơn mưa đêm, mùa kiến làm tổ và bu khắp toàn thân tôi khi ngồi, mùa lá rụng hay mùa me sai quả. Tôi còn nhớ đối diện trước mặt tôi khi ấy là một cái mầm cây, sau này nó mọc lên một cái cây nhỏ mà tôi không biết nó là cây gì. Có lẽ là nấm dại bởi tôi thấy bầu trái của nó. Và tôi chứng kiến nó lớn lên, già đi, héo rũ và chết. Nhưng gần đó tôi thấy một mầm mới nở ra và tiếp tục một cây con ra đời. Và cứ như thế từng thế hệ sinh ra, tồn tại rồi hoại diệt và lại tiếp tục một vòng lặp mới như vậy. Tôi vẫn còn nhớ cây me của tôi có thời điểm bị mối mọt ăn khuyết quá bán cả thân cây. Và tôi nghĩ nó sẽ chết. Nhưng do có lẽ tuổi thọ nó chưa hết và sức sống nội tại bên trong vẫn còn nên nó tự vá những vết thương khuyết sâu và vẫn xanh tươi cho ra đời những cành lá và trái quả. Nếu nói văn hoa thì nó với sự tồn sinh của chính mình mà cố gắng phấn đấu để tồn tại. Trên đời này chả có gì gọi là Định Mệnh, cái gọi là Định Mệnh chỉ là sự tưởng tượng của những con người yếm thế. Định Mệnh nằm trong bàn tay ta. Ta cứ cố gắng hết sức mình và để mọi thứ thuận theo tự nhiên mà tới. Đó mới chính điều đúng đắn nhất mà ta cần làm trong Cuộc Đời này!



Thứ Năm, 10 tháng 5, 2018

Những vần thơ châu báu (1)

1.
Em còn nhớ hay quên
Lần chúng ta gặp gỡ
Ăn trưa và chuyện trò
Em có hỏi anh rằng
Sao anh toàn thô lỗ
Chả tí dịu dàng chi
Anh đã trả lời rằng
Họa may khi anh ngủ
Thì anh mới dịu dàng

Anh nói xạo đó em
Anh dịu dàng rất rất
Nhất với người anh yêu
Tên anh là Dàng Dịu (Chú thích: Tên kiểu Mỹ)

Anh dịu dàng xuyên mây xuyên gió
Anh dịu dàng xuyên chó xuyên mèo
Anh dịu dàng núi cao
Anh dịu dàng khe sâu
Anh dịu dàng mắt em
Anh dịu dàng môi em
Anh dịu dàng nước mắt
Anh dịu dàng nụ cười
Anh dịu dàng khổ đau
Anh dịu dàng hạnh phúc

Nếu khi lỡ anh quên
Lòi tên là Thô Lỗ
Thì em chớ giận mau
Cứ nhẹ nhàng khe khẻ
"Ê! Cái thằng kia kia"
Quên tên mình sao nhỉ
Tên anh là Dịu Dàng
Tên anh là Yêu Em
Tên anh là Mãi Mãi!





2.

Isadora Isadora nàng hỡi
Nàng có hiểu chăng nỗi lòng tôi
Phải chăng Đen là Xấu
Còn Trắng thì muôn đời luôn Đẹp
Không Đen thì sao ta thấu được Trắng đây
Cũng như Trắng quá thì dễ giấu kín phần Đen
Mà Đen và Trắng luôn là hai phần cuộc sống
Nếu thiếu Một thì Đời là vô nghĩa
Và Vũ Trụ sẽ dần lịm tắt
Tình Yêu sẽ dần chán ngắt

Nếu nhìn thấu thì Đen cũng chính là Trắng
Mà Trắng cũng chính là Đen chả khác
Tất cả đều là biến hình ảo giác
Của con mắt
Hãy cảm nhận bằng con tim
Thấy vốn dĩ Không Hai bao giờ





3.

Emmanuelle nàng hỡi, Emmanuelle em hỡi
Em có hiểu chăng tấm lòng anh
Anh yêu em nên khi em giận anh cũng chẳng vui gì
Anh biết cái tính cà rởn của anh hay làm em giận
Nhưng anh xin thật rằng em cũng chứa nhiều mâu thuẩn
Trước đây anh cà rởn thì em cười nắc nẻ
Nay thì lại giận hờn

Anh đã có một kinh nghiệm đau thương
Chắc em biết là anh hay chửi bậy
Mới đây anh mới gặp một thằng
Một cái thằng mà anh chưa kịp chửi
Thì nó còn chửi bậy hơn anh
Thế là anh la rầy ku ấy
Ăn nói cho đàng hoàng, chửi bậy quá đi hà
Thế từ đó anh chả thèm chửi nữa

Nên em yêu, em cứ thử xem sao
Rầy về sau em tha hồ cà rởn
Đến lúc mà anh cũng phải la lên
Đàng hoàng tí coi, cà rởn quá đi hà
Là chắc chắn anh hết thèm cà rởn

Còn cái xúi hãy chửi bậy lên em
Là bậy lắm em đừng nên bắt chước
Bởi con người sinh ra chỉ một mồm
Mồm xinh xinh chỉ nói điều nhân nghĩa
Mồm xinh xinh chỉ rao giảng điều hay
Nhớ chưa em yêu!





4.

Minuetto em ơi, Minuetto em hỡi
Hãy yêu chính con người anh em nhé
Anh biết anh vẫn còn lắm thói hư tật xấu
Nên anh rất cần em đó biết không em
Phần dã tính và nổi loạn của anh rất mạnh
Nó chính là động lực của sáng tạo nhưng
Cũng là nguồn cơn của sự khùng khùng và khoái làm những trò điên loạn

Em hãy hướng cho nó vào lối
Cho những thăng hoa và vượt thoát
Cho nó có sức sống và niềm vui thực sự
Niềm vui được cống hiến, niềm vui được tìm thấy chính mình
Nhưng con dã thú này thuộc hàng bất trị
Nên em cần kiên nhẫn và bao dung, nâng đỡ
Và cả sự dịu dàng nữ tính bởi nó hơi dại gái (hehe)

Em có nhớ một lần anh nói
Tình yêu là sự tôn trọng lẫn nhau
Học hỏi cùng nhau để cả hai dần hoàn thiện
Vậy mà em nỡ lòng nào lại nạt anh khi ấy
Nói hay như thế mà cũng cứ bị chửi hoài
Anh biết em của anh là người hiền dịu
Nếu có dữ thì cũng chỉ dữ với mình anh (đặc biệt quá hichic)
Em có biết khi ấy anh buồn đến thế nào
Nhưng mà thôi hổng sao hết
Bởi mõm tró thì khó giận lâu!


5.
Alouette em ơi
Em có tin có tình yêu bất diệt
Trên cõi trần thế bụi bặm này chăng
Anh thì vẫn luôn tin là có
Bởi tình yêu thật ra là đơn giản
Tình yêu là trao đi, cứ thế cứ trao đi
Trao đi yêu thương, trao đi muộn phiền và cả đắng cay
Nghe trao đi yêu thương nghe còn lọt lỗ nhĩ
Đến cay đắng muộn phiền mà cũng muốn trao đi
Thật ra đó là bản chất rất thật của tình yêu
Chúng ta chỉ là con người trần thế
Chưa phải là Thánh Nhân để có thứ tình yêu cao thượng
Chỉ khi chúng ta thấu hiểu thế nào là cay đắng, khổ đau
Mới có thể sẻ chia hay tha thứ được
Nên hãy chấp nhận nó như một phần sự thật cuộc đời
Tình yêu khi trao đi cũng chính là nhận lại
Tình yêu thật sự chính là hãy trao đi để rồi nhận lại
Nên trao yêu thương, bao dung và độ lượng
Để có thể nhận lại cũng chính từng ấy thứ

Nếu sau này chúng mình lỡ xa nhau
(Nói thế chứ xa nhau gì dễ haha)
Thì tình yêu sẽ mãi luôn còn đó
Nếu trong tim chúng ta vẫn mãi có nhau
Tình yêu sẽ là ánh sao xanh trong trời đêm đen thẳm
Là tia nắng vàng xuyên qua từng khẻ lá
Tình yêu là màu xanh biển cả
Hay màu vàng của cát bồi lở đêm ngày
Tình yêu là chiếc lá nhú cành
Hay bông hoa sẽ rạng ngời sắc thắm
Tình yêu là bụi bặm, tình yêu là mồ hôi
Tình yêu là nước mắt, tình yêu là nụ cười
Trên từng khuôn mặt người xa lạ lẫn quen thân
Nếu trong tim chúng ta mãi có nhau
Thì Trái Đất này là của chúng mình
Và cả Vũ Trụ cũng là của chúng mình tuốt





6.
Em yêu
Anh biết em ghét cay ghét đắng những tật xấu của anh
Đó là hay ăn nói linh tinh
Ăn nói và làm bậy bạ. À còn chửi bậy nữa chứ
Và có lẽ cái thứ mà em ghét nhất
Chính là sự đa tình của anh
Làm đủ trò mà cũng không xong thì đành hứa vậy
Anh hứa sẽ không ăn nói linh tinh, bậy bạ nữa
Đặc biệt là từ nay anh không tán gái dạo nữa
Chỉ tập trung chuyên môn vào gái nhà

Trước khi hứa thì anh phải xem xét lại tí
Bởi anh là người có sao sống vậy
Mà đã hứa thì phải làm
Nên cái khoản ăn nói hay làm bậy bạ
Thì thuộc bản sắc của anh rồi
Không còn nó thì anh không còn là chính mình
Mà như thế thì bảo đảm em sẽ chán ngấy anh ngay
Anh hứa chỉ ăn nói làm bậy bạ đúng đối tượng
Mà nói theo ngôn ngữ thời thượng
Thì anh sẽ ăn nói và làm bậy bạ chính chủ mà thôi

Còn khoản tán gái dạo
Nếu mà em cho phép
Lâu lâu anh thả dê rong vài bữa
Để cải thiện đời sống tinh thần
Thì hay biết mấy
(Lâu lâu em cũng thả thính cho vui)
Còn nếu em không chịu
Thì không sao hết
Bởi nó chả quan trọng gì
Bởi chỉ cần có em là anh đã thấy đủ đầy

Còn cái chuyện ăn nói linh tinh
Thì nếu anh nói anh nhớ em nhiều lắm
Mà là ăn nói linh tinh
Hay anh yêu em nhiều lắm
Mà là ăn nói linh tinh
Thì anh xin nguyện linh tinh suốt cả cuộc đời này!



Thứ Hai, 7 tháng 5, 2018

Dịch lời nhạc quốc tế (Phần 6)

TRÀ HOA NỮ
.
Thật ngọt ngào, em cười rất ngọt ngào
Giống như một bông hoa nở vào mùa xuân
Nở vào mùa xuân
Ở đâu, ở đâu đó anh đã gặp em trước đây
Nụ cười của em rất quen thuộc
Trong một khoảnh khắc, anh không thể nhớ được
Ah ... Phải rồi. Nó trong giấc mơ
Trong giấc mơ của anh, anh thấy em
Với nụ cười ngọt ngào giống như mật ong
Đó là em, chính là những gì anh đã thấy trong giấc mơ của anh
Ở đâu, ở đâu đó anh đã gặp em trước đây
Nụ cười của em rất quen thuộc
Trong một khoảnh khắc, tại sao anh lại lãng quên
Để nó chỉ còn mãi trong giấc mơ


------------------------------------------------------------------------------

我的快樂就是想你

(Hạnh phúc là nghĩ về em)

Lang thang suốt mùa hè
Gió mùa thu gửi một chút lo lắng
Mưa thu vỡ vụn vào khung cửa
Từng chiếc lá rơi
.
Ngồi trước cửa sổ
Các dòng thương nhớ gửi về em
Tình yêu hôm qua, kỷ niệm không phai
In sâu trong trái tim anh

Hạnh phúc của anh là nhớ em
Cuộc đời đang vùi dập em
Hạnh phúc của ngày hôm qua
Cô đơn cô đơn nhớ em khóc
.

Hạnh phúc của anh là nhớ em
Cuộc đời đang vùi dập em
Để cho ngày gặp lại
Em là bé cưng của anh
Mà anh sẽ không bao giờ tệ bạc
Em là người mà anh yêu nhất
Không ai có thể thế thay

----------------------------------------
Lặng nhìn sông thăm thẳm đáy sâu
Này niềm riêng ai thấu hồn phiêu du sâu
Gửi mây phù hư , nguyệt sáng soi hồn mơ

Nhớ người tương tư gãy khúc sầu ai
Đường trần sương gió xa chàng đi
Lặng thầm lệ xót xa mi buồn
Một mình em đây chốn xa xăm
Lòng giăng mây che lấp dòng lệ buồn
Nhìn hoa rụng rơi , ngỡ câu hợp tan
Khói mờ , sương khuya nhớ cố nhân...


-----------------------------------------------------

Nếu không có cay đắng trên thế giới, làm sao tôi có thể đến đây?
Không phải vì vinh quang, không giàu có, có lẽ vì cây keo dịu nhẹ
Đôi khi đi dạo trong gió đôi khi đi trong mưa,
Thỉnh thoảng uống nước độc như ngọc bích
Luôn luôn phải chờ đợi cho đến khi chết để như một làn gió nhẹ trong trái tim tôi
Chúng ta có thể nhìn lên bầu trời một lần nữa
Thở dài trong thế giới trống rỗng này!



Bài đăng nổi bật

Dịch Lời Nhạc Quốc Tế (Phần 9)

CƠN MƯA (La pioggia - Nhạc Ý) Em đọc báo biết rằng Thời gian sẽ thay đổi Những đám mây đen sẽ phủ kín bầu trời Và chim sẻ ở đó Ngư...